[Tự Truyện] Cuộc đời ... ký sự

VThanhgtvt

Well-Known Member
Chap này làm nhớ lại hồi cấp 3 quá... Sao mà thời gian trôi nhanh quá vầy...
 

sir_chung

New Member
Ðề: [Tự Truyện] Cuộc đời ... ký sự

Cấp 3 học dốt chỉ trốn học bấm PS1 với hát Karaoke nên chẳng có gì để nhớ cả
 

hellomoto

Active Member
Hồi cấp 3 chả có gì, ngoài đánh bóng chuyền độ ăn kem và đốt pháo =))
 

love_yejin

Huyền Thoại
Ðề: [Tự Truyện] Cuộc đời ... ký sự

Chap 9 : Đánh nhau

Người ta nói “quân tử đấu khẩu không đấu sức” nhưng mà thời nay mấy ai còn là chính nhân quân tử thứ thiệt, có quân tử chắc cũng kiểu quân tử như … Nhạc Bất Quần. Vì vậy mà trong đa số trường hợp người ta thường chuộng giải quyết bằng chân tay hơn là đàm phán, nhất là với những ông nhóc ăn chưa no lo chưa tới, tuổi dậy thì vừa qua tuổi làm cha chưa đến, thích “lấy số” mà chả biết số đó có để làm gì hay không.

Tôi có vẻ ngoài thư sinh, ai mới nhìn cũng thấy vậy, nhưng đừng nghĩ tôi hiền, lầm chết. Tôi đánh nhau từ nhỏ, từ trên lớp đến trong xóm, đá banh thằng nào chơi xấu là tôi phi vào ngay, chấm dứt trận đá bóng chuyển qua đánh võ đài liền. Kể cả thằng Huy bạn thân nhất khi có xích mích tôi vẫn đánh như thường mà thường là đánh không lại nó, bữa nào giỏi lắm là “lưỡng bại câu thương”, buồn ghê.

Chân ướt chân ráo xuống Phan Thiết này tôi cũng chẳng dám làm gì, đi học cũng cúi cúi mà đi, vô lớp cũng ngồi im lặng, tuy nhiên thói đời “cây muốn lặng mà gió chẳng dừng”, khổ thật. Từ lúc đi học ôn thi vào trường đã có chuyện, tôi ngồi học phía trên, ở dưới mấy thằng ôn kia, hình như dân Phan Thiết, học thì đéo học ngồi chọc phá người khác, đeo headphone nghe nhạc cười nham nhở như Thị Nỡ, ngồi một hồi chán tụi nó lại lấy dây thun bắn vào người tôi, chắc thấy thằng nhà quê ngứa mắt nên muốn gây chuyện, đúng là rãnh rỗi sinh nông nổi mà.

Tôi ngồi yên đó mà chịu cho tụi này bắn dây thun vào lưng, lâu lâu quay xuống xem thằng nào, mà lúc nào quay xuống tụi nó cũng làm ra vẻ tỉnh bơ, bực mình. Giờ ra chơi, thấy thằng tóc vàng đi ngang tôi hỏi:
- Sao bạn lại bắn dây thun vào mình?
- Mày điên hả, tụi tao có làm gì đâu.
Tôi đứng yên nhìn nó lườm lườm, nó hất hàm:
- Tránh ra cho tao đi
- Tao mắc gì phải tránh, bên kia có đường kìa.
- Mày ngon, chưa xong với tụi tao đâu, nhớ đó.
Tôi cười khẩy nhìn nó bước đi, dù trong lòng cũng lo lắng, nghe giọng điệu thằng này cũng giống “giang hồ” lắm, giang hồ mà thích học trường chuyên, lạ ghê.

Ngày hôm đó trôi qua trong yên bình (thường trước khi có bão thì trời yên biển lặng mà), tôi học xong về chẳng có gì xảy ra. Hôm sau tôi lại lên lớp học, quên khuấy luôn chuyện hôm qua. Ra về, đang lơn tơn bước ra cổng trường, đi bộ về cơ quan chú 6 thì bị tập kích. Vừa ló mặt ra cổng là thấy có cảm giác chẳng lành, đi được mấy bước thì tôi cảm thấy có sát khí sau lưng, quay lại thì thấy một thằng to con, không cao lắm nhưng dáng người chắc, tóc hai mái, mặt mũi bặm trợn đang chạy nhanh về phía tôi, tôi vội cúi người thủ thế. Thằng đó vung tay lên, tôi đưa tay đỡ ngang đầu, bốp, tay còn lại của thằng này cũng vung theo, lần này tôi không đỡ được, trúng đòn ngay đầu, choáng váng, sách vở văng tứ tung ra đường. Biết mình thân cô thế cô, muốn chống tụi nó cũng không nổi, “tẩu vi thượng sách”, tôi phóng lên vỉa hè, chạy ngược về hướng cổng trường, lúc này bảo vệ đã xuất hiện, mấy thằng kia thấy vậy không đuổi theo nữa, rút luôn.



Chú bảo vệ nhìn tôi hỏi:
- Mày làm gì mà tụi nó đánh mày?
- Con có làm gì đâu, chẳng hiểu tại sao, có khi tụi nó lầm.
Nghe xong chú nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ, kiểu như “tao thừa biết là mày nói xạo nha thằng nhóc”, mặc dù vậy chú không hỏi thêm nữa, làm bảo vệ chắc chú cũng quen với mấy vụ lộn xộn này, hỏi tôi:
- Nhà mày ở đâu?
- Dạ ở Hàm Thuận Bắc, mà giờ con về trung tâm giáo dục thường xuyên, chú chở con về.
- Vậy thì mày bắt xe ôm về đi, đi bộ mắc công tụi kia nó lại chặn đánh mày nữa đó.
Vậy là tôi nhặt nhạnh sách vở, lên xe ôm đi về chổ chú 6, kết thúc buổi học sóng gió, mới chỉ là ngày thứ 3 tôi xuống Phan Thiết thôi.

Tôi về nhà mà suy nghĩ lo lắng, không biết mai tụi nó có đón đường úp sọt mình nữa không, cứ rắc rối kiểu này làm sao mà học. Nói cho chú 6 thì tôi không dám, biết được chắc chửi tôi chết, mà lý do cũng vớ vẫn nên tôi chưa muốn nói. Sáng hôm sau chú 6 chở tôi tới trước cổng trường, thấy nguyên băng đang ngồi đó, chắc là đợi tôi. Tôi bước xuống đi về phía tụi nó, đằng nào cũng phải giải quyết một lần cho xong, muốn đâm muốn chém gì thì làm đi.

Thằng tóc vàng gây sự với tôi hôm qua lên tiếng:
- Tao nghe nói mày méc bảo vệ bắt tụi tao hả?
Chắc hôm qua nó thấy tôi đứng nói chuyện với bảo vệ.
- Không, tao chẳng nói gì hết, nói với bảo vệ làm gì.
- Mày cũng được đó, vậy giờ mày muốn hòa hay muốn đánh.
Thằng này hỏi vớ vẫn thật, ai muốn đánh với tụi nó bao giờ đâu, tự nhiên gây chiến rồi giờ hỏi, mà tôi có muốn đánh thì lấy cái gì ra đánh. Đang đứng nói chuyện thì thằng Huy trong lớp chạy ra, chắc thấy tình hình có vẻ không ổn khi tôi bị chặn lại trước cổng:
- Có chuyện gì vậy A?
- Không có gì đâu.
Nói xong tôi quay sang thằng kia.
- Vậy thôi giờ hòa đi, tao cũng chẳng muốn mấy chuyện rắc rối.
- Vậy được, coi như hòa, mày vô lớp học đi.
Vậy là xong, yên ổn ôn thi được rồi, chuyện đâu đâu cứ vơ vào mình, mệt thật.

Sau này vô trường, làm quen kết thân với thằng Vê Lờ, thằng Minh ù … mới biết mấy thằng đánh mình lúc còn học ôn đều là bạn của tụi nó, học Phan Bội Châu. Trước lạ sau quen, thôi giờ coi như mình cũng có chút quen biết, đi lại trong trường cũng tự tin hơn, cũng vì cái tự tin này mà xảy ra chuyện. Hôm đó tôi đi từng cổng sau về phòng nội trú của mình (tôi ở nhà chú 6 được một tuần thì chuyển xuống phòng nội trú của trường ở cho thoải mái), đi ngang qua bãi xe thấy thằng kia làm ngã xe cả đống chắn cả đường đi mà chẳng thấy dựng lại gì cả, tôi giở giọng “anh chị”:
- Thằng kia, mày dựng xe lại coi.
- Đm, đéo phải chuyện của mày.
Tôi điên tiết lên, dù gì bạn bè mình cũng có số má, thằng này láo.
- Đm, mày nói chuyện với ai á, biết tao là ai không?

Thằng đó có vẻ hơi ớn dù nó chẳng biết tôi là ai thật, nhìn tôi lườm lườm rồi bỏ đi, tưởng xong chuyện hóa ra vẫn còn chưa xong.Thằng đó sau khi bị tôi dọa thì về lớp mách lại với thằng đầu gấu lớp nó, tụi này học lớp 11, trên tôi một khóa, hình như là chuyên Hóa hay chuyên Sinh gì đó, tôi không nhớ rõ. Ngày hôm sau đi học thể dục trong trường, thấy có mấy thằng đứng chỉ chỏ, tôi cũng kệ, chả sợ, dù gì mình cũng ở nội trú, ít khi nào ra đường.

Tối ngày 20/11, trường tổ chức văn nghệ, các lớp đều phải tập trung ở sân trường để xem, tôi chạy lăng quăng qua các lớp khác ngồi tán gái, tính tôi hay vậy, ít khi nào chịu ngồi ở lớp mình những lúc tập trung đông thế này, “hoa hàng xóm bao giờ cũng đẹp hơn” mà. Đang ngồi tán hươu tán vượn thì thằng bạn chung phòng nội trú chạy hớt hải tới báo tin:
- A, có tụi nào đang lùng kiếm mày kìa, hình như tính chơi mày đó, nảy giờ tụi nó kiếm ở lớp mày mà không thấy, đang đi vòng vòng tìm đó, mày coi trốn đi.
 
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:

hellomoto

Active Member
vụ này thì thời đại học =)) nhất lão khi mấy lão kinh tế với bách khoa mò lên nông lâm đá bóng =))
 

Hải Đăng

New Member
vụ này thì thời đại học =)) nhất lão khi mấy lão kinh tế với bách khoa mò lên nông lâm đá bóng =))
Hồi đó chúng em hay đánh với bọn Thể dục thể thao 2, chúng no to con lắm luôn, được cái chúng em chơi liều, thằng nào cũng ngán mấy thằng liều, có điều 1 lần đầu khâu 7 mũi nằm viện 1 tháng cũng ớn thật :))
 

love_yejin

Huyền Thoại
Ðề: Re: [Tự Truyện] Cuộc đời ... ký sự

Hồi đó chúng em hay đánh với bọn Thể dục thể thao 2, chúng no to con lắm luôn, được cái chúng em chơi liều, thằng nào cũng ngán mấy thằng liều, có điều 1 lần đầu khâu 7 mũi nằm viện 1 tháng cũng ớn thật :))

trước thời tớ vào trường thì NL với TTTT 2 có vụ hỗn chiến lớn lắm, đến nỗi phải xây bít con đường xuyên qua gữa NL và TTTT 2 lun, sau đó mới mở lại, học 4 năm ở đó thì chưa có vụ đụng độ nào lớn giữa hai trường.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

hellomoto

Active Member
Re: Ðề: Re: [Tự Truyện] Cuộc đời ... ký sự

Hồi đó chúng em hay đánh với bọn Thể dục thể thao 2, chúng no to con lắm luôn, được cái chúng em chơi liều, thằng nào cũng ngán mấy thằng liều, có điều 1 lần đầu khâu 7 mũi nằm viện 1 tháng cũng ớn thật :))

trước thời tớ vào trường thì NL với TTTH 2 có vụ hỗn chiến lớn lắm, đến nỗi phải xây bít con đường xuyên qua gữa NL và TTTH 2 lun, sau đó mới mở lại, học 4 năm ở đó thì chưa có vụ đụng độ nào lớn giữa hai trường.

lúc đó đã qua thời "hoàng kim" rồi =)) sau nay nhà trường làm mạnh tay quá nên đã giảm bớt
 

love_yejin

Huyền Thoại
Ðề: [Tự Truyện] Cuộc đời ... ký sự

Chap 10 : Đánh nhau (tt)

Tôi nghe thằng bạn báo tin mà thấy lo lắng, chẳng lẽ bây giờ lại chạy trốn chui trốn nhủi sao, mà biết trốn đâu, chui vô nhà vệ sinh thì quê lắm. Nếu không trốn thì lát nữa bọn nó cũng sẽ tìm ra thôi, cái sân trường này nhỏ quá mà. Tính lợi tính hại một hồi thì tôi quyết định ra gặp tụi nó, có chuẩn bị trước vẫn hơn chứ. Tôi ra ngoài với thằng Vê Lờ, cùng với thằng Huy nữa, trước khi đi qua lớp Nâng Cao 1 nói tình hình với thằng Hưng ù, bạn mới quen nhưng cũng là một tay có số má trong trường, có gì kiếm đồng đội giúp đỡ.

Cắt đặt xong xuôi tôi ra phía sau, trên sân khấu vẫn còn hát hò múa may quay cuồng, ban giám hiệu vẫn ngồi chăm chú xem, đâu biết dưới này bọn nó định náo loạn. Lúc bước đi bất giác tôi sờ tay vào túi quần như phản xạ tự nhiên, xem thử có gì phòng thân không, chẳng có gì, tiếc là hồi nảy đi không cầm theo gì hết, dao bấm chẳng hạn, giờ tay không chống địch rồi. Ba thằng tôi tiến ra gặp tụi nó, tụi nó cử hai thằng ra nói chuyện thôi, một thằng tên L, cùng lớp với thằng tôi gây chuyện, nghe đồn là con của phó giám đốc ngân hàng tỉnh, nên quan hệ khá rộng và chơi với nhiều băng nhóm, thằng này mặt mũi rất thư sinh, đeo kính cận kiểu “lưu manh giả danh trí thức”. Thằng còn lại lớp khác, tên T mặt mũi khá du côn, con của hiệu trưởng trường cấp 3 bán công ở đây, loại này thì chắc chả giỏi giang gì, bố nó lo lót cho một suất vào trường chuyên để nở mày nở mặt với thiên hạ ấy mà.

Thằng L lên tiếng:
- Mày là A phải không, bữa trước sao gây chuyện với bạn tao?
- Tao chả gây chuyện gì cả, chỉ là xích mích nhỏ thôi.
- Mày ra đằng sau nói chuyện, ở đây nói không tiện.
Trò này xưa rồi, ở đây đông người đéo dám làm gì, bảo mình ra ngoài kia vắng vẻ “nói chuyện” chứ gì.
- Nói ở đây luôn đi, mắc gì ra ngoài kia.
- Ra ngoài kia đi, ở đây đông người
Thằng T chen vào, kèm theo giọng gầm gừ:
- Mấy thằng bạn tao bên Lê Lợi nảy giờ nó muốn đâm mày rồi, mày bị đâm bao giờ chưa?
- Chưa, mà tao cũng chẳng muốn.
Thằng Vê Lờ lúc đó lên tiếng:
- Tụi mày nói chuyện ở đây luôn đi, khỏi đi đâu xa.
Vừa nói xong là thằng L vung tay hất thằng Vê Lờ vào gốc cây
- Không phải chuyện của mày
Thằng này bật dậy ngay, định choảng, dù gì bạn bè nó cũng toàn là giang hồ bên Phan Bội Châu. Tôi với thằng Huy vội ngăn nó lại, gây chuyện bây giờ bị giám thị bắt thì nhẹ cũng kỷ luật mà nặng thì đuổi học, không đáng.
- Ok, giờ tao theo tụi mày ra kia nói chuyện, nhưng mà nhớ nói chuyện đàng hoàng àh.

Hai thằng đó gườm gườm đi với tôi và thằng Huy, tôi đưa mắt qua thằng Hưng ù đang ngồi ở lớp nó đánh tín hiệu cầu cứu. Ra đến nơi vắng vẻ, nói chuyện được hai ba câu, thằng T đã thể hiện bản chất của nó ngay, vung tay tát thẳng vào mặt tôi khá bất ngờ. Tôi vội đưa tay lên đỡ, vút … chát, tôi nhảy ra phía sau thủ thế, thắng Huy thì la lên làm gì vậy. Thằng L “tri thức” làm bộ ngăn thằng T lại, kiểu vừa đấm vừa xoa.
- Thôi mày, nó còn nhỏ mà.
- Đm, mày ở trường này mà láo thì coi chừng tụi tao. Thằng T quát nạt một cách hùng hổ.

Tôi đứng im chẳng nói gì, thất thế thì không nên làm liều. Đang trong tình thế tiến thoái lưỡng nan thì may quá có đồng đội tới, thằng Hưng ù đi cùng phía sau là một anh học lớp 12, dạng trùm trường, nhìn mặt khá hiền nhưng hóa ra giang hồ thứ thiệt chứ không phải đám “giang hồ vườn” như tụi kia. Thằng L và thằng T thấy ảnh bước tới thì có vẻ e ngại, chắc tụi nó không nghĩ tôi lại quen với “anh lớn” như vậy. Nhìn đám tụi tôi ảnh hất đầu hỏi thằng Hưng ù.
- Bạn mày là thằng nào?
Thằng Hưng ù chỉ vào tôi. Ảnh ngoắc tôi qua phía ảnh, dẫn đi rồi nói với hai thằng kia:
- Thằng này e tao, chuyện hôm nay coi như xong.
Tôi bỏ đi ra lại sân trường, để lại hai thằng kia đang hậm hực nhìn theo, thấy đàn anh đã ra mặt vậy thì đêm nay tụi nó chẳng dám manh động.

Những ngày sau đó tôi đi đâu cũng cẩn thận, nhìn trước ngó sau, sợ bị tụi nó úp sọt. Nhưng mà cẩn thận cũng không thể yên bình mãi, chiều hôm đó học về, tôi với thằng bạn cùng phòng nội trú dắt xe ra đi ăn cơm, lúc này học sinh vẫn đang về ở cổng trường. Vừa bước ra khỏi cổng thì một thằng bay tới tấp liền, thằng này tóc vàng (thằng giang hồ nào cũng thích nhuộm tóc hay sao ấy), tôi và thằng bạn vội quăng xe đạp, chạy ngược vào trường lại ngay, ngu sao đứng lại cho nó đánh. Nhìn ra thấy 5-6 thằng đang đứng đó, chỉ đợi tôi ra là hốt xác, mà tôi chẳng bao giờ ra cả, điên sao ra.

Hôm sau gặp thằng Vê Lờ, báo cáo tình hình cho nó biết xong thì nó vỗ vai:
- Tao nói với mấy đứa bạn tao bên Phan Bội Châu rồi, sáng mai đợi nó đi học về chơi lại nó.
Vậy là sáng mai cuộc chiến tiếp diễn, trưa gần đến giờ đi học về, tôi đi ăn cơm, lánh mặt tụi nó. Sau khi về đến phòng y như rằng nghe có vụ đánh nhau trước cổng trường, nghe thằng bạn cùng phòng nói:
- Hồi nãy thằng L lớp 11 chạy vô đây kiếm mày đó, bị tụi nào tấp nên vô kiếm mày.
Tôi cười khẩy, kiếm mình làm gì, ra năn nỉ cho nó khỏi bị đánh àh, đúng là lúc gần chết thằng nào cũng hèn như nhau.

Trưa hôm sau rút kinh nghiệm trong thời chiến sự như vậy thì không nên ra đường, ở luôn trong phòng nội trú trong trường cho chắc. Đang ngồi nuốt những hột cơm cuối cùng từ hộp cơm mà thằng bạn mua cho thì có thằng ló mặt vào tìm.
- A, ra ngoài này nói chuyện chút.
Tôi bước ra ngoài nhìn nó, thằng này nhìn cũng quen quen, hình như cùng lớp với thằng L. Tôi hỏi:
- Mày kiếm tao có chuyện gì?
- Đm, mày nhỏ tuổi hơn, ăn nói cho lịch sự chút đi.
- Cc, giang hồ mà tính tuổi hả mày, ok, thích lịch sự thì lịch sự, a kiếm e có việc gì không?
- Ra quán nước trước cổng trường đi, nói chuyện một chút.
Tôi hơi ngần ngại, sợ tụi nó phục kích nhưng mà nhìn thằng này cũng đàng hoàng nên hỏi lại.
- Băng tụi a phục kích e ngoài đó àh.
- Mày yên tâm, không có đâu, tao đảm bảo cho mày.

Nghe nó nói vậy thì thôi liều ra, đằng nào nó cũng vào tận phòng kiếm. Đến nơi thì thấy ngay hai gương mặt quen thuộc, thằng T và thằng L. Vừa ngồi xuống thằng L đã hỏi ngay:
- Mày kêu người đánh tụi tao hôm qua phải không?
- E đâu có biết đâu, lúc đó e đi ăn cơm, về có nghe bạn kể lại.
Tôi chối ngay, chẳng việc gì phải nhận với tụi nó, cho tụi nó đoán đối thủ nào cho mệt óc chơi.
- Vậy mày biết tụi nào không?
- E cũng không biết, nhưng có nghe phong phanh là có thằng trong trường muốn chơi a, từ sau cái hôm 20/11 ấy.

Thằng L trầm ngâm suy nghĩ một hồi thì nghe tiếng xe thắng cái két. Tôi giật mình, chả lẽ tụi nó chơi đểu, úp sọt mình luôn sao ta. Ngước nhìn lên thì ôi thôi, thầy hiệu trưởng. Chắc là thầy cũng biết sơ về chuyện xảy ra bữa giờ nên trưa mới đi vòng vòng thám thính như vậy.
- Mấy đứa này tan học sao không về đi, ngồi đây làm gì.
- Dạ tụi con ngồi uống nước nói chuyện chút mà thầy.
Thầy nhìn nhìn thằng T rồi hỏi.
- Mày con ông X, hiệu trưởng trường PCT phải không?
Thằng T gật đầu lia lịa, chắc thằng này cũng đang chột dạ đây, loại giang hồ nữa mùa này hay sợ gia đình biết chuyện lắm, ra đường thì oai phong chứ về nhà gặp ba là nhũn như con cún, tôi cũng vậy mà.

Vậy là tụi tôi giải tán đi về, thằng L có vẻ vẫn còn hậm hực và để cho hết hậm hực thì trưa hôm sau nó kêu người lên, mang theo súng. Vâng, không phải dao hay mã tấu, mà là súng, dù chỉ là súng săn nhưng mà đứng gần nó bắn cũng mù mắt. Tôi đứng trên lớp học nhìn xuống mà run cả tờ rim, thằng này liều quá, đang sắp vào học mà nó đi hiên ngang vào trường, đi thẳng lên trên lớp tôi, giám thị cũng chạy theo nó mệt nghỉ.



Đi vào lớp, hướng vào chổ tôi với thằng Vê Lờ đang đứng.
- Tụi mày coi chừng, tao mà kêu sát thủ lên là tụi mày không thoát đâu.
Tụi tôi đứng im chẳng nói gì, coi như nó nói với ai chứ không phải với tôi. Nói xong nó lủi đi mất, chắc mang súng theo phô trương thanh thế thôi chứ chẳng dám bắn. Chiều đang học thì giám thị ngoắc tôi ra ngoài hành lang nói chuyện, chẳng biết sao họ nắm thông tin nhanh vậy, biết tôi có liên quan. Tôi trả lời cho qua chuyện, chối bay chối biến, ngu gì thừa nhận cho nhận giấy mời phụ huynh àh.

Hôm sau thì băng của thằng Vê Lờ với băng của thằng L cùng với tôi hẹn nhau ra giảng hòa, thường hay như vậy, đánh qua đánh lại rồi cũng chán, kiếm nhau giảng hòa cho nhanh, mỗi thằng nói một câu xin lỗi là xong nhưng mà ít khi nào chịu làm vậy, nên mới có mấy trận đánh qua đánh lại bữa giờ. Vậy là giải quyết xong vụ thằng L, tưởng thở phào nhẹ nhỏm, hóa ra chưa xong, tôi còn phải chiến đấu với một nhân vật ghê gớm hơn, thầy tổng giám thị.

Đang nằm chơi trong phòng nội trú thì thằng bạn chạy vào báo.
- A, thầy giám thị cho gọi mày kìa, mặc đồ rồi lên gặp thầy đi.
Nghe là tôi biết có chuyện gì rồi, vừa đi vừa nghĩ kế sách đối phó trong đầu. Tới nơi đã thấy không khí căng thẳng. Thầy tổng giám thị là một người có khuôn mặt rất hắc ám, hiếm khi nào thấy thầy nở một nụ cười, cứ như cười là việc gì xấu xa nên thầy chẳng thèm làm.
- Ngồi xuống ghế đi.
Nghe nói tôi lật đật ngồi xuống ngay, cảnh tượng giống trong phòng hỏi cung trong mấy phim hình sự tôi hay xem vậy đó.
- Biết thầy gọi e lên có việc gì không?
- Dạ, không ạ.
Nhìn tôi với ánh mắt như thể thừa biết là tôi nói dối.
- Bữa giờ xảy ra chuyện gì biết không?
- Dạ có biết sơ sơ ạ.
- Biết rõ chứ biết sơ sơ gì.

Một câu cân não được đưa ra, tôi phản đòn ngay.
- E cũng chỉ nghe mấy bạn kể lại thôi, đâu có biết rõ đâu thầy.
- Uh, nghe nói e có xích mích gì với thằng L lớp 11 hả?
- Dạ cũng có chút, mà giải quyết xong rồi thầy ơi.
Nhìn tôi lườm lườm, thầy quăng cho tờ giấy với cây viết.
- Viết tường trình lại toàn bộ sự việc, đừng có giấu diếm gì đó!
Tôi ngồi viết ngay, viết sơ sơ, những cái quan trọng như gọi bạn bè đánh nhau bỏ qua hết, chỉ nói có xích mích và đã giảng hòa rồi. Viết xong đưa thầy đọc, đọc xong thầy vò ngay ném vào thùng rác.
- Viết chưa đúng, viết lại đi.
Lại chơi đòn tâm lý, tôi chẳng ngán, viết lại y chang như lúc nãy. Đưa thầy đọc xong, thầy lại quăng vào thùng rác.
- Tôi nói e viết cho đàng hoàng, viết lại.
Tôi lại lỳ đón, viết y chang như hai tờ trước. Lần này thì thầy chịu thua, biết chẳng moi được thêm gì từ tôi nữa nên phẩy tay:
- Thôi đi về đi, khi nào có việc thì sẽ hỏi sau.

Tôi hớn hở đi về, lòng mừng rỡ vì thoát được nạn này, chứ không bị mời phụ huynh cũng mệt, mới vô trường mấy tháng mà đã gây chuyện chắc ổng bả nổi điên với tôi luôn. Cũng từ đó về sau, có vụ đánh nhau nào là phòng giám thị gọi tôi lên “uống trà đàm đạo”, hỏi han này nọ, cứ làm như tôi không phải đi học mà đi làm quản lý cho cái đám hung hăng thích đánh nhau trong trường này hay sao đó, mệt ghê!
 

Hải Đăng

New Member
Nhìn khẩu súng lại nhớ cái súng hơi ở nhà, đêm đi săn chim sẻ bằng đạn bi vui ơi là vui. Có lần làm thịt đang ăn nghe cái cop, lấy ra nguyên viên đạn bi =))
 

vincle

New Member
Chắc bác e zin tối giản vấn đề chứ theo em nghĩ nhìn thấy khẩu súng chắc bác tè ra quần rồi =))
 

love_yejin

Huyền Thoại
Ðề: Re: [Tự Truyện] Cuộc đời ... ký sự

Chắc bác e zin tối giản vấn đề chứ theo em nghĩ nhìn thấy khẩu súng chắc bác tè ra quần rồi =))

chú làm như ai cũng gan thỏ như chú :)), thời đấy mềnh liều lắm đấy, lên đại học năm 1 còn vác dao rượt một thằng năm 3 chạy khắp trường trong đêm văn nghệ kìa, bây giờ cũng đỡ nhiều rồi :((

ps: dạo này e hơi bận làm luận văn nên cái chuyện này tạm khất mấy bác, bữa nào thảnh thơi e sẽ viết tiếp ạ
 

VThanhgtvt

Well-Known Member
Re: Ðề: Re: [Tự Truyện] Cuộc đời ... ký sự

chú làm như ai cũng gan thỏ như chú :)), thời đấy mềnh liều lắm đấy, lên đại học năm 1 còn vác dao rượt một thằng năm 3 chạy khắp trường trong đêm văn nghệ kìa, bây giờ cũng đỡ nhiều rồi :((

ps: dạo này e hơi bận làm luận văn nên cái chuyện này tạm khất mấy bác, bữa nào thảnh thơi e sẽ viết tiếp ạ

Vầy cũng thuộc dạng dân "anh chị" ngày xưa đó ah?
 
Bên trên