Tản mạn về bộ sưu tập của anh em!

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.

MrMilan

Banned
Ðề: Tản mạn về bộ sưu tập của anh em!

mai em cầm HDD đi, có hết các thể loại các bác yêu cầu
 

dubi

New Member
Ðề: Tản mạn về bộ sưu tập của anh em!

Em mới search được ra "hàng khủng" "giá rẻ" và "thương hiệu" chuyên dành cho những người nhiều đam mê nhưng xiền không nhiều. Các bác đánh giá thử xem nhé. Nếu ngon em rước về cho các bác:
Keyboard & Mouse không dây HP: 510.000 vnd (giá này đã bao gồm VAT )
859402845_26.00.jpg

link của hàng là: http://www.trananh.vn/HP-Mouse-+-Keyboard-Wireless-Multimedia/7708.html
Giá này là của bọn trananh.com.vn. Em đã so sánh với 1 số bọn khác thì giá này khá mềm (Rẻ hơn cả của bọn Tic hay Ben) ^^!
Các bác duyệt xem có được không. Mai em lên hà nội đón 1 bé về :D
 
Chỉnh sửa lần cuối:

MrMilan

Banned
Ðề: Tản mạn về bộ sưu tập của anh em!

chưa thấy bác nào có chút cảm nhận về bộ BOB mới nhỉ, thanhhaixdd và bác tmanhthang đâu rồi, 2 bác là người copy bộ này đầu tiên đấy nhé
 
Ðề: Tản mạn về bộ sưu tập của anh em!

chưa thấy bác nào có chút cảm nhận về bộ BOB mới nhỉ, thanhhaixdd và bác tmanhthang đâu rồi, 2 bác là người copy bộ này đầu tiên đấy nhé

Em biết rồi, nhưng chưa có thời gian xem được các bác ạ. Đang bận con thơ quá. Cả ngày chỉ lo chạy lăng xăng làm chân sai vặt cho vợ, lấy cái này cái kia hết cả time.
 

tmanhthang

New Member
Ðề: Tản mạn về bộ sưu tập của anh em!

chưa thấy bác nào có chút cảm nhận về bộ BOB mới nhỉ, thanhhaixdd và bác tmanhthang đâu rồi, 2 bác là người copy bộ này đầu tiên đấy nhé
đang xem dở phần 2 , nên cũng chưa có cảm nhận nhiều chỉ thấy phụ đề có rất nhiều câu Ngu vãi đái thì biết ngay là thêm mắm muối của lão TQN
 

dubi

New Member
Ðề: Tản mạn về bộ sưu tập của anh em!

Thanks đại ca!



Em đang coi lại phần 4, tiến vào Hà Lan...

- Cũng là Thế chiến II, cũng Phát xít, và cũng thân phận những người phụ nữ trong chiến tranh... Có một đoạn làm em nhớ lại phim Malèna, chỉ khác là ở Italy, nhưng... chiến tranh thì ở đâu cũng giống nhau!

Các bác nghĩ sao về cảnh này:

bandofbrothers2001untou.jpg

Mẹ Cánh chim cô đơn
24 tuổi. Chiến tranh là 2 từ thật xa lạ. Chiến tranh chỉ hiện hữu qua những câu chuyện, bức ảnh, thước phim hay cuốn sách. Không 1 phút trải nghiệm thực tế. Không một ngày cầm súng và càng chưa bao giờ xả những băng đạn k47 vào da thịt một con người. Vì thế, chiến tranh với tôi là phi nghĩa.
Sau mỗi cuộc chiến tranh, người ta thường nói về người thắng, kẻ thua. Về những chiến tích, chiến công, hay những anh hùng. Thường tranh luận với nhau hàng thập kỉ chỉ để biện minh cho cuộc chiến này là chính nghĩa hay phi nghĩa…
Tất cả đều là vô nghĩa.
Chiến tranh là lúc mà Trịnh Công Sơn viết “thế giới này loài người đã dã man, thế giới này chỉ còn lại người điên”. Một thế giới mà con người nói chuyện với nhau bằng SÚNG, bằng xe tăng, bằng máy bay…chứ không phải bằng tình đồng loại.
Cuộc chiến nào cũng đẫm máu và người phải nhiều “vết đạn” nhất trong mỗi cuộc chiến không phải là những người lính. Không phải là thường dân. Và càng không phải là những nhân vật “chop bu” chỉ huy. Người phải hứng chịu nỗi đau khổ lớn nhất là những người MẸ.
Người lính Mỹ có mẹ. 3 đứa con trai Ryan ngã xuống, 1 bà mẹ người Mỹ khóc gục ở cửa nhà (Saving Private Ryan).
Người lính Đức cũng có mẹ.
Người lính Việt Nam có mẹ.
Liệu có người lính nào trên thế giời này lại không có mẹ?
Hình ảnh người Mẹ ôm đứa con là một hình ảnh hạnh phúc. Hạnh phúc vì đứa bé còn sống và đứa bé còn có mẹ. Tôi không tin người mẹ đang phân vân nên vui hay nên mừng vì quân giải phóng đến. Tôi tin vào phần thiện của con người: Người mẹ chưa biết biểu hiện niềm vui như thế nào.
Bà đã trải qua gần như hết những nỗi nhục nhã trên cõi đời này để hiểu rằng: Sống đã là một hạnh phúc. Và còn hạnh phúc gấp trăm ngàn lần hơn nữa là trên tay mình đứa bé còn sống.
Khi người mẹ chịu đựng đến giới hạn cuối cùng của những nỗi đau thì mọi cung bậc tỉnh cảm trên nỗi đau đó đều là hạnh phúc.
Tôi càng tin bức ảnh đó là Hạnh Phúc khi nghe bài hát “Hát trên những xác người” của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Bài hát thì không có hình ảnh. Nhưng bài hát mạng lại cho ta một bức ảnh khác. Một bức ảnh mà không một diễn viên thiên tài nào có thể lột tả hết tâm trạng của người mẹ: “Tôi đã thấy, tôi đã thấy, Bên khu vườn, một người mẹ ôm xác đứa con Mẹ vỗ tay reo mừng xác con Mẹ vỗ tay hoan hô hoà bình”
Đó là năm 68 ở Huế. Bãi Dâu trong ca khúc trên là một địa danh ở phía Đông thành phố Huế, gần bờ biển, một hình ảnh được tái hiện gần như tương tự trong bức tranh trên. Quân giải phóng hành quân vào thành phố. Bên cạnh đường là bà mẹ trở thành mất trí đi sau quan tài đứa con của mình, vừa vỗ tay, vừa cười vừa khóc.
Không thể so sánh nỗi đau này với nỗi đau khác. Và vì thế, tôi không biết nỗi đau của bà mẹ Mỹ trong Saving Private Ryan, hay nỗi đau của bà mẹ mất trí trong “Hát trên những xác người”, hay nỗi đau của bà mẹ Hà Lan trong Band of Brother là đau khổ nhất. Tôi chỉ thấy, hình ảnh bà mẹ trọc đầu bế đứa con nhỏ trên tay là HẠNH PHÚC.
"Khi người tình cho bạn 1 tình yêu
Thì trong trái ngọt đã có thêm mùi vị của đắng cay
Nhưng tình yêu của mẹ thì không hề vị lợi
ở trái tim người mẹ
chỉ có sự tràn đây không có bớt đi hoặc thêm vào gì nữa
một người tình có thể ác độc với bạn
nhưng trong long người mẹ thì chỉ có từ tâm
sự ác độc mang đến giá băng trong long bạn
và chỉ có hủy diệt chứ không mang lại 1 điều gì tốt lành
chỉ có ở người mẹ bạn mới tìm được lòng chung thủy tuyệt đối
hãy tin chắc rằng không thể nào có một long chung thủy tương tự thế
bởi vì đối với mẹ
bạn luôn là mục đích đầu tiên và sau cùng."​
 

beegees

Well-Known Member
Ðề: Tản mạn về bộ sưu tập của anh em!

Em biết rồi, nhưng chưa có thời gian xem được các bác ạ. Đang bận con thơ quá. Cả ngày chỉ lo chạy lăng xăng làm chân sai vặt cho vợ, lấy cái này cái kia hết cả time.
Làm gi mà vội phân bua thế..xem được phần nào thì phát biểu luôn cho nóng hổi...mà có thêm thứ nước thải của nhóc tỳ nhà chú thì cảm xúc càng dâng trào chứ sao!!!!:D
đang xem dở phần 2 , nên cũng chưa có cảm nhận nhiều chỉ thấy phụ đề có rất nhiều câu Ngu vãi đái thì biết ngay là thêm mắm muối của lão TQN
Xem dở phần 2..vậy phần 1 lão xem chưa??
Phần 1 thì Sư dù 101 trong đó có Easy company đang huấn luyện tại Mỹ sau đó đưa sang Anh. Phần 1 thể hiện rõ nhất về chất lính trong thời huấn luyện vừa vui vừa ngịch phá. Muốn biết thằng cu Sobel ngu thế nào phải xem phần này còn phần 2 là Easy bị thả dù xuống phía sau Nomandy rồi..chỉ oánh nhau thôi. Cảm nhận tốt nhất về Band of Brothers phải xem kỹ phần 1 mới thấy hay lão ơi.
Phần 5 có 2 thằng sỹ quan Ngu vãi đái một thằng là chỉ huy cánh quân và một thằng là chỉ huy phân đội xe tăng. Kết quả 2 thằng ngu này giống nhau: TOI
Khi xem sang đến phần 3 rồi 4; 5 đến 6...mà bác chưa có âm thanh 5.1 thì bác sẽ mất 50% cảm nhận cái hay của bộ Band of Brothers bởi vì bác sẽ kô thấy được tiếng rít của đạn pháo 88mm bay qua đầu nó bẻ gãy vài cành cây trước khi tạo một tiếng nổ chát chúa hoặc tiếng nổ khô khốc của quả đạn cối 60mm và cả tiếng đạn pháo tăng nữa chứ... Ôi âm thanh mới khủng khiếp làm sao, lẫn trong tiếng đạn rú rít là tiếng anh em gào gọi nhau, tiếng người lính bị thương kêu help...help.. xa xa...tiếng hộc lên đau khổ của người lính khi mất bạn....thế mới nói Band of Brother là bộ phim thể hiện tốt nhất về sự khốc liệt của chiến tranh...
Ôi thưa lão Thắng yêu quý của em, nếu lão nói mới xem hết phần 1 đang dở phần 2 mà cảm xúc chưa về thì em cho rằng lão đang đùa em....
... xem phần 1 thấy anh em cuả Easy vui vẻ bên nhau, cùng nhau bắt tay để chọc phá thằng ngu Sobel vừa nắm tay nhau sắn sàng cũng nhận tội trước chỉ huy về một trò đùa quá lố hoặc thấy Guarene cố giấu đau khổ khi biết tin em trai bị giết ở Ý thì sang phần 2 lão sẽ thấy cu này (Guarene) xả hận thù vào bon lính Đức khi chưa có lệnh của Winter như thế nào...

Mẹ Cánh chim cô đơn
24 tuổi. Chiến tranh là 2 từ thật xa lạ. Chiến tranh chỉ hiện hữu qua những câu chuyện, bức ảnh, thước phim hay cuốn sách. Không 1 phút trải nghiệm thực tế. Không một ngày cầm súng và càng chưa bao giờ xả những băng đạn k47 vào da thịt một con người. Vì thế, chiến tranh với tôi là phi nghĩa.
Sau mỗi cuộc chiến tranh, người ta thường nói về người thắng, kẻ thua. Về những chiến tích, chiến công, hay những anh hùng. Thường tranh luận với nhau hàng thập kỉ chỉ để biện minh cho cuộc chiến này là chính nghĩa hay phi nghĩa…
Tất cả đều là vô nghĩa.
Chiến tranh là lúc mà Trịnh Công Sơn viết “thế giới này loài người đã dã man, thế giới này chỉ còn lại người điên”. Một thế giới mà con người nói chuyện với nhau bằng SÚNG, bằng xe tăng, bằng máy bay…chứ không phải bằng tình đồng loại.
Cuộc chiến nào cũng đẫm máu và người phải nhiều “vết đạn” nhất trong mỗi cuộc chiến không phải là những người lính. Không phải là thường dân. Và càng không phải là những nhân vật “chop bu” chỉ huy. Người phải hứng chịu nỗi đau khổ lớn nhất là những người MẸ.
Người lính Mỹ có mẹ. 3 đứa con trai Ryan ngã xuống, 1 bà mẹ người Mỹ khóc gục ở cửa nhà (Saving Private Ryan).
Người lính Đức cũng có mẹ.
Người lính Việt Nam có mẹ.
Liệu có người lính nào trên thế giời này lại không có mẹ?
Hình ảnh người Mẹ ôm đứa con là một hình ảnh hạnh phúc. Hạnh phúc vì đứa bé còn sống và đứa bé còn có mẹ. Tôi không tin người mẹ đang phân vân nên vui hay nên mừng vì quân giải phóng đến. Tôi tin vào phần thiện của con người: Người mẹ chưa biết biểu hiện niềm vui như thế nào.
Bà đã trải qua gần như hết những nỗi nhục nhã trên cõi đời này để hiểu rằng: Sống đã là một hạnh phúc. Và còn hạnh phúc gấp trăm ngàn lần hơn nữa là trên tay mình đứa bé còn sống.
Khi người mẹ chịu đựng đến giới hạn cuối cùng của những nỗi đau thì mọi cung bậc tỉnh cảm trên nỗi đau đó đều là hạnh phúc.
Tôi càng tin bức ảnh đó là Hạnh Phúc khi nghe bài hát “Hát trên những xác người” của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Bài hát thì không có hình ảnh. Nhưng bài hát mạng lại cho ta một bức ảnh khác. Một bức ảnh mà không một diễn viên thiên tài nào có thể lột tả hết tâm trạng của người mẹ: “Tôi đã thấy, tôi đã thấy, Bên khu vườn, một người mẹ ôm xác đứa con Mẹ vỗ tay reo mừng xác con Mẹ vỗ tay hoan hô hoà bình”
Đó là năm 68 ở Huế. Bãi Dâu trong ca khúc trên là một địa danh ở phía Đông thành phố Huế, gần bờ biển, một hình ảnh được tái hiện gần như tương tự trong bức tranh trên. Quân giải phóng hành quân vào thành phố. Bên cạnh đường là bà mẹ trở thành mất trí đi sau quan tài đứa con của mình, vừa vỗ tay, vừa cười vừa khóc.
Không thể so sánh nỗi đau này với nỗi đau khác. Và vì thế, tôi không biết nỗi đau của bà mẹ Mỹ trong Saving Private Ryan, hay nỗi đau của bà mẹ mất trí trong “Hát trên những xác người”, hay nỗi đau của bà mẹ Hà Lan trong Band of Brother là đau khổ nhất. Tôi chỉ thấy, hình ảnh bà mẹ trọc đầu bế đứa con nhỏ trên tay là HẠNH PHÚC.
"Khi người tình cho bạn 1 tình yêu
Thì trong trái ngọt đã có thêm mùi vị của đắng cay
Nhưng tình yêu của mẹ thì không hề vị lợi
ở trái tim người mẹ
chỉ có sự tràn đây không có bớt đi hoặc thêm vào gì nữa
một người tình có thể ác độc với bạn
nhưng trong long người mẹ thì chỉ có từ tâm
sự ác độc mang đến giá băng trong long bạn
và chỉ có hủy diệt chứ không mang lại 1 điều gì tốt lành
chỉ có ở người mẹ bạn mới tìm được lòng chung thủy tuyệt đối
hãy tin chắc rằng không thể nào có một long chung thủy tương tự thế
bởi vì đối với mẹ​

bạn luôn là mục đích đầu tiên và sau cùng."​
Bài viết cảm xúc về người Mẹ của em rất hay. Nhưng người Mẹ ôm con đứng ngóng đoàn quân Đồng Minh trong cảnh trên (phần 5) thể hiện một điều khác bởi cô ta đã từng ngủ với lính Đức sản sinh ra nhóc tỳ đang bế trên tay. Cô ta bị đuổi và hắt hủi. COn cô ta đói và cô ta cũng vậy
Cô gái này mong muốn 1 điều: Xin được giúp đỡ.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

dubi

New Member
Ðề: Tản mạn về bộ sưu tập của anh em!

Bài viết cảm xúc về người Mẹ của em rất hay. Nhưng người Mẹ ôm con đứng ngóng đoàn quân Đồng Minh trong cảnh trên (phần 5) thể hiện một điều khác bởi cô ta đã từng ngủ với lính Đức sản sinh ra nhóc tỳ đang bế trên tay. Cô ta bị đuổi và hắt hủi. COn cô ta đói và cô ta cũng vậy
Cô gái này mong muốn 1 điều: Xin được giúp đỡ.

Em nghĩ. Chắc bà mẹ này đi tìm bố thằng bé. Ra đường xem thằng nào giống con mình nhất để bắt vạ ;))
 
Ðề: Tản mạn về bộ sưu tập của anh em!

Chết thật, như bác beegee nói xem BOB mà không có 5.1 thì coi như mất 50% giá trị, em bây giừ 2.1 còn chưa nổi đây nè, cái âm ly hỏng chỉ còn 1.1 thôi. sinh ra và lớn lên trong gia cảnh nghèo khó nên ước mơ có bộ 5.1 cứ xa vời dần..:(:)(:)((
 

beegees

Well-Known Member
Ðề: Tản mạn về bộ sưu tập của anh em!

Chết thật, như bác beegee nói xem BOB mà không có 5.1 thì coi như mất 50% giá trị, em bây giừ 2.1 còn chưa nổi đây nè, cái âm ly hỏng chỉ còn 1.1 thôi. sinh ra và lớn lên trong gia cảnh nghèo khó nên ước mơ có bộ 5.1 cứ xa vời dần..:(:)(:)((
Ôi chú em, anh có hơn quái gì chú đâu chứ. Anh vẫn xem phim bằng 2.0 đấy thôi. Xem phim và nghe nhạc chủ yếu ta phải cảm nhận bằng trái tim đã mà em, còn âm thanh thế nào thì anh và chú chưa có nhiều kinh nghiệm đâu. Anh toàn nghe nhạc và phim ở nhà bác nonick thôi và bốc Trời ăn vã ấy mà.
Nhưng thực chất xem phim chiến tranh và phim hành động kô thưởng thức được hết 5.1 thì cũng giảm đáng kể.
 

MrMilan

Banned
Ðề: Tản mạn về bộ sưu tập của anh em!

giá như các bác không lấy vợ, đẻ con, nhậu nhẹt thì có khi bây giờ phải sắm được cả chục bộ 5.1 đấy chứ.
mà bỏ cái này được cái kia, không 5.1 thì đã có 2.0 rồi, thưởng thức cái đó mới lâu dài
 

beegees

Well-Known Member
Ðề: Tản mạn về bộ sưu tập của anh em!

Kính báo: Mõ đã có thêm bộ "U-571.2000.720p.HDDVD.DTS.x264" để bổ sung vào bộ sưu tập phim chiến tranh của Mõ..
Bác nào có nhu cầu thì cứ ới Mõ một tiếng là OK..
 

MrMilan

Banned
Ðề: Tản mạn về bộ sưu tập của anh em!

Kính báo: Mõ đã có thêm bộ "U-571.2000.720p.HDDVD.DTS.x264" để bổ sung vào bộ sưu tập phim chiến tranh của Mõ..
Bác nào có nhu cầu thì cứ ới Mõ một tiếng là OK..

mức độ ra hàng của bác cũng nhanh nhỉ, nhưng phim đó ko phải thể loại của em thích.
 

beegees

Well-Known Member
Ðề: Tản mạn về bộ sưu tập của anh em!

mức độ ra hàng của bác cũng nhanh nhỉ, nhưng phim đó ko phải thể loại của em thích.
"Tôi thích cái mà tôi thích, tôi kô thích cái mà tôi kô thích, tôi thích cái anh ko thích, tôi kô thích cái anh thích..." = I don't care what you like..
Anh post bài thì chú del, anh share hàng thì chú chê.
Mod mà thế thì làm sao thúc đẩy phong trào của anh em hả chú.
Bó tay toàn tập với chú...
 
Ðề: Tản mạn về bộ sưu tập của anh em!

"Tôi thích cái mà tôi thích, tôi kô thích cái mà tôi kô thích, tôi thích cái anh ko thích, tôi kô thích cái anh thích..." = I don't care what you like..
Anh post bài thì chú del, anh share hàng thì chú chê.
Mod mà thế thì làm sao thúc đẩy phong trào của anh em hả chú.
Bó tay toàn tập với chú...

Cái này có gọi là lạm quyền hành đấy bác ạ
 

TQN

New Member
Ðề: Tản mạn về bộ sưu tập của anh em!

Thôi nào các bác..!
 

trungpicat

New Member
Ðề: Tản mạn về bộ sưu tập của anh em!

Em cũng mê Il Divo như các anh vậy, em bắt đầu nghe họ hát từ hồi would cup 2006 họ hát bài hát chính thức. Thật là sâu lắng khi nghe họ hát. Đúng là âm nhạc, thật diệu kì>:D<>:D<
 

TQN

New Member
Ðề: Tản mạn về bộ sưu tập của anh em!

Em cũng mê Il Divo như các anh vậy, em bắt đầu nghe họ hát từ hồi would cup 2006 họ hát bài hát chính thức. Thật là sâu lắng khi nghe họ hát. Đúng là âm nhạc, thật diệu kì>:D<>:D<

Rất tuyệt, chỉ tiếc là họ mới ra có mỗi một Blu-ray!
Hy vọng sắp tới có thêm mấy chương trình nữa.
 

beegees

Well-Known Member
Ðề: Tản mạn về bộ sưu tập của anh em!

Sắp hết thời hạn một tuần kể từ ngày có Band of Brothers mới rồi mà kô thấy bác nào có cảm xúc dâng trào nhỉ..????
 

hoangnguyen

New Member
Ðề: Tản mạn về bộ sưu tập của anh em!

Anh TQN ơi, lần này về QN anh nhớ mang Il Divo và cả mấy cái giao hưởng nữa cho em cop với nhé :-D
 
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Bên trên