Ðề: Ký ức thời tem phiếu. ( phần 1: nhân chuyện nói đến phân)
Sáng nay nhân lúc chờ đối tác đến họp em lỡ vào cái topic này. Phải nói là ngồi cười khùng khục một mình đến chảy cả nước mắt ra ý. Mấy em phục vự cứ chỉ chỉ cười cười mà em không kìm được. Toàn những chuyện rất thật, rất đặc trưng về một thời không xa cũng chẳng gần.
Nhân đây cũng xin góp vài chuyện chẳng ra đâu vào đâu về cái vấn đề tí nhệ này
Chuyện thứ nhất: Hố xí công lập và tư thục
Em và gia đình sống trong ký túc xá của 1 trường đại học. Hố xí công cộng xây kiên cố và tách rời ra 1 khu riêng, ngăn cách kín đáo, khu nam và khu nữ riêng biệt, khu cho giáo viên và khu cho sinh viên cũng riêng. Hố xí khu giáo viên thường sạch sẽ hơn, vì vậy sinh viên thường có xu hướng đột nhập để ị trộm. Cũng vì một số sinh viên ý thức kém mà dần dần thì hố xí công cộng trở nên bẩn thỉu, trong khi người phụ trách dọn dẹp chỉ chăm chăm vào cái bể phân vì ở đó mới ra tiền, còn dọn dẹp phía trên thì rất chi là chểnh mảng.
Vì điều kiện vệ sinh công cộng không tốt nên một số gia đình trong khu tập thể ngoại giao với dân xung quanh để đi nhờ. Hố xí của dân tuy không được xây kiên cố nhưng điều kiện vệ sinh tốt hơn do người ta thường xuyên dọn dẹp. Trong số các hố xí "tư thục" thì nhà xí của bà X. là được ưa chuộng hơn cả. Tuy có hơi phải đi xa (tính từ nhà em đến đó khoảng 500m) nhưng rất sạch sẽ, mát mẻ, tọa lạc trong 1 vườn cây áo cá rất hữu tình. Vì đắt khách như vậy nên hố xí này rất đông khách, thường xuyên phải xếp hàng. Các bác cứ tưởng tưởng xếp hàng như ở khu vực an ninh sân bay trước khi lên máy bay ấy. Vào mỗi buổi sáng sớm thì đông thôi rồi, hàng phải kéo dài cả chục mét, chưa kể xoắn nút. Các bác thời bao cấp có thể đã rành rẽ về xếp hàng mua gạo, xếp hàng mua thịt, xếp hàng mua chất đốt... chứ chưa chắc đã biết về vụ xếp hàng đi... ị đâu nhỉ
)
Hàng lối trước cái hố xí nổi tiếng này tương đối mất trật tự. Mất trật tự ở đây không có nghĩa là lộn xộn đâu nhé, mà ý nói là tiếng ồn. Các cô chú bác nam phụ lão ấu mọi lứa tuổi thôi thì râm ran đủ thứ chuyện trên đời. Nào là nhà này mới bốc thăm được tiêu chuẩn mua được 1 cái săm Sao Vàng, nhà kia dột mốc hết cả thùng gạo, con nhà nọ vừa được giấy khen Bác Hồ... Được cái hồi ấy ai cũng ăn ngủ đúng giờ như tù nhân nên cái sự thải hồi cũng đúng như đồng hồ pôn giốt, hiếm khi có ai đòi hỏi được ưu tiên đi trước vì cái lọ cái chai. Ai mót quá do ăn phải cá phiếu ươn thì phi ngay ra hố xí công cộng, hà tất phải đợi làm gì cho nó mất tao nhã ra. Cạnh cái hố xí có 1 cây trứng cá rất to, vì vậy trong khi người lớn xếp hàng dưới đất thì trẻ con thường xếp hàng trên cây, nhân tiện làm vài quả trứng cá chín mọng. Tuy hàng không nằm cùng 1 mặt phẳng nhưng thứ tự rất rõ ràng, đến lân ai thì người đó tự giác tiến vào, không để ý sẽ có người nhắc hộ, không cần phải đặt gạch. Nói chung tinh thần tự giác cao hơn vạn lần hiện nay, sánh ngang dân Nhật xếp hàng lấy nước cái thời Fukushima năm rồi.
Lại nói về cái hố xí nổi tiếng nhà bà X. Hố xí này có 2 ngăn, ví như dual-core vậy các bác, cùng lúc có thể tiếp nhận và xử lý được 2 ị nhân. 2 ngăn này cách nhau 1 tấm phên (liếp tre) khoảng trên dưới 1 mét. Khi ngồi xuống thì chỉ nhìn thấy từ cổ người bên cạnh trở lên, nhưng khi đứng lên kéo quần mà người kia vẫn ngồi thì... các bác tự suy luận. Vì lẽ này mà có sự phân biệt giới tính khá rõ ràng: trong nhà xí không được phép có ị nhân trái giới nhau. Nếu lỡ lẻ giới thì chỉ hoạt động 1 ngăn thôi. Cũng vì cái liếp thấp nên thường thì các ị nhân giữ phép lịch sự nếu đi xong rồi thì cũng cố nán lại chờ người kia hành sự xong để cùng đứng dậy kéo kéo sốc sốc đặng cùng bước ra cho 2 người kế tiếp bước lên ghế nóng. Tuy nhiên bọn trẻ con thì không cần phức tạp như vậy, cứ thích nhau thì hẹn giờ vào cùng thôi, bất kể "cái"-"thằng".
Cái hố xí 2 ngăn này cũng là nơi chứng kiến trăm sự hợp tan đôi lứa, tất nhiên là của bọn trẻ con. Ví dụ như để được đi ị cùng cái T con chú H, bọn con trai phải lấy lòng nó trước, ví dụ như cho nó 1 nửa quả trứng gà (lê ki ma) hay hối lộ nó 1 cục phần màu hoặc 2 cái kẹo lạc... Trong trường hợp nó phân vân giữa 1 bầy không biết chọn ai thì cả bọn kia phải xù xi (oẳn tù tì) để chọn ra 1 đứa đắc thắng mặt tươi hơn hớn vào cùng nó để... ị. Thị trường chuyển nhượng chính quy mãi sau này mới ra đời, nhưng đối với bọn trẻ con thời đó là chuyện xưa như Diễm. Tỷ như sau khi xù xi, thằng C thắng, nhưng thằng K có thể thương lượng mua lại quyền đi ị đó với 2 cái kẹo gừng hoặc kèm thêm quả te cát gì đó nếu thằng C còn ngập ngừng... Nói chung thì thương lượng rất chóng vánh và công bằng với các bên.
Đi ị đối với bọn trẻ con là 1 thời điểm hạnh phúc trong ngày. Trước tiên là chốn được ngủ trưa, kế tiếp là được trèo cây trứng cá, sau nữa là được chia sẻ 1 trong 4 tứ khoái của loài người với đứa con gái mình đang iêu
) (4 tứ khoái này không có cái vụ các bác đang tưởng đâu nhé). Không có gì sau này có thể sánh được với những buổi trưa trẻ con ý ới rủ nhau đi ị, có khi đánh nhau vì không thỏa thuận được các cặp đôi hoàn hảo, sung sướng chia nhau 1 mảnh giấy báo đọc trước chùi sau. Nhất là cùng đỏ mặt tía tai cùng người iêu phát ra âm thanh iiiiiii nếu lỡ hôm trước ăn uống ít rau xanh.
Tái bút: đây không phải là 1 bài review nên không có phần đánh giá ưu nhược điểm
)