Ðề: Bộ phim kinh dị nào gây ấn tượng với bạn nhất ?
Wow ,chỉ đọc bài bàn luận của mấy u thôi là cũng đã nổi da gà rồi,không hề là fan của phim kinh dị đâu,mấy năm về trước lần đầu tiên ra rap xem phim trở lại, sau một thời gian khá lâu ko tới rạp xem,là phim the mummy return,ôi trời đất ơi
về cả đêm không ngủ được,nhắm mắt là thấy cái xác ướp nó đứng giữa phòng nhìn mình...Nói thêm một chút cho vui,có đụng chạm tới huynh nào thì sorry nhe
năm 1994,tôi làm việc cho một xưởng gỗ ở Hốc môn,bữa đó tôi phải đem cái bản vẽ cửa phòng và kệ bếp cho một khách hàng là người Sing,cho ông ta ký confirm để bắt đầu sản xuất...Nhà ổng ở đường Hồ Xuân Hương q3,tới nhà ổng khoảng 2h pm,ổng ko có nhà(hồi đó điên thoại di động chưa phổ biến lắm)người nhà nói ổng có dặn là khoảng 4h ổng về,quay về xưởng thì xa quá,còn ngồi chờ thì 2 tiếng lận,nghĩ mãi cuối cùng nhớ ra là tại sao không vào rạp xem phim nhỉ?
lúc đó chưa có mấy cái cineplex,megastar...rạp chiếu nghiêm chỉnh đầu tiên là Fafilm ở đường gì phía sau cty điên lực thành phố,quên rồi,(khổ,già rồi nên thế đấy)nên vào rạp Nam quang trên đường cách mạng t8 góc Võ Văn Tần...Rạp đang chiếu một bộ phim hài...Ngồi khoảng 10p mắt bắt đầu quen với bóng tối...Tự dưng,tự dưng thấy một điều hơi lạ...rạp thì vắng hoe,phim thì đang chiếu nhưng có nhiều người sao cứ đi lên,đi xuống,đi qua,đi lại...Mới đầu tưởng họ tìm chổ ngồi tốt hơn để xem phim...Một người đi gần chỗ tôi ngồi,tôi tò mò nhìn anh ta,anh ta nhìn lại tôi và len qua mấy hàng ngế tới ngồi vào ghế bên cạnh.Tôi không nhìn anh ta nữa mà tiếp tục xem phim...Đột nhiên,đột nhiên tôi cảm thấy đùi mình bị bóp bóp nhè nhẹ,tôi giật mình nhìn xuống thì thấy tay "gã hàng xóm" đang xoa xoa,tôi hốt hoảng vì nghĩ rằng tôi đang bị móc túi,tự nhiên gã kia thì thầm với tôi"đừng sợ anh ko làm gì em đâu
anh em minh vui vẻ chút nhe"Tôi thật sự hoang mang,gã này muốn gì đây?
tôi giả vờ chăm chú xem phim mà lo sợ vô cùng,cuối cùng tôi lấy hết sức can đảm,gỡ tay gã ra khỏi đùi tôi,gã ngồi thêm vài phút rồi đứng dậy đi chỗ khác..
tôi run rẩy,tim đập thình thịch,đầu óc hoang mang rờ lại túi xem ví ,mừng rỡ thấy nó vẫn còn,suy nghĩ mình nên làm gì đây...một phút sau,một người khác lại tới ngồi ngay chỗ người kia vừa đi,không nói,không rằng tôi đứng ngay dậy đi nhanh ra cửa rạp vừa đi vừa run như cầy sấy...Sau này qua bạn bè,báo công an,tôi mới biết họ là ai...Đó là lý do tại sao không ra rạp xem phim một thời gian dài...