The Dog Day-Chuyện người chuyện chó : phim đầu tay của Phanxine

poly

Banned
Trailer
[video=youtube;czu2KT_MNas]http://www.youtube.com/watch?v=czu2KT_MNas&feature=share[/video]
http://www.youtube.com/watch?v=czu2KT_MNas&feature=share

Phim đang chiếu online tại đây

Yxine Film Fest 2011

Dàn diễn viên của Chuyện người chuyện chó


01_doanphim.jpg



Hôm nay gặp sơ bộ những người chủ chốt của đoàn phim cũng như dàn diễn viên chính của phim. Rất là phấn khởi. Hồi hộp nữa. Ngó tới ngó lui sao thấy đoàn phim của mình đông quá, hoành tráng quá sức. Hic hic…. Kinh phí nào chịu nổi (ai có nhu cầu tài trợ thì liên lạc nha :mwahaha: $-) )


DIỄN VIÊN CỦA PHIM CHUYỆN NGƯỜI CHUYỆN CHÓ

Sau mấy ngày casting thì cuối cùng tui cũng thở phào vì chọn được dàn diễn viên ưng ý nhất và tui cảm thấy rất yên tâm. Khi chưa casting thì tui lo lắng mình tìm đâu ra một nam diễn viên nhìn bụi bặm, giang hồ, rất đàn ông để vào vai Hùng người tài xế, không biết tìm đâu ra một nữ diễn viên có đôi mắt thiệt buồn và một vẻ mặt thật giản dị, cũng không biết làm sao tìm ra một chú trai trẻ vừa đô con vừa hài hước mà cũng phải ba trợn, và tìm ra các diễn viên nhí, nhất là một bé gái khoảng từ 3 – 5 tuổi mà biết diễn và diễn thật tự nhiên.

Thiệt sự là có một thời gian tui lo lắng vô cùng, stress khủng khiếp.

Nhưng mà casting có một cái rất hay đó là khi mình nhìn thấy ‘nhân vật’ của mình thì, click, họ ngay ở đó, không thể sai đi được. Vì thế, tui đã quyết định chọn hai bạn diễn viên chưa có nhiều kinh nghiệm đóng phim (một bạn chưa bao giờ đóng phim) để vào những vai quan trọng, bởi họ khi đến với buổi casting, họ mang nhân vật mà tui viết trên giấy đến phòng thử vai….

Và đây, những nhân vật chính của phim Chuyện người chuyện chó….


01_Hung.jpg



Hùng – tài xế xe tải.


02_le.jpg



Lệ – người yêu của Hùng


01_lehung_.jpg



Chuyện tình cảm giữa Hùng và Lệ không có trong truyện ngắn của Nguyễn Ngọc Thuần


03_toan.jpg



Toàn – phụ lái của Hùng, người anh em chí cốt


04_be-Ti.jpg



Bé Ti, con gái của Hùng


04_thangnho.jpg



Thằng nhỏ trên xa lộ


05_veso.jpg



Thằng nhỏ bán vé số được Hùng cứu, một nhân vật không có trong truyện ngắn.


nguồn blog Phanxine
 
Chỉnh sửa lần cuối:

poly

Banned
Ðề: The Dog Day-Chuyện người chuyện chó : phim đầu tay của Phanxine

Dưới đây là ‘trích đoạn’ “tâm sự đạo diễn’

VÌ SAO CÂU CHUYỆN NÀY?
Kịch bản Chuyện Người Chuyện Chó được chuyển thể từ truyện ngắn cùng tên đăng trên báo Tuổi Trẻ của Nguyễn Ngọc Thuần, một trong những nhà văn Việt Nam mà tôi vô cùng yêu thích bởi trí tưởng tượng phong phú độc đáo, văn phong mạnh mẽ, giàu hình ảnh và đậm chất ‘cine’.
Kịch bản Chuyện Người Chuyện Chó là câu chuyện về trách nhiệm sống: liệu con người có đủ dũng cảm để đối mặt với những lỗi lầm của mình hay không? Hùng, tài xế xe tải chở hàng Bắc Nam, là một người đàn ông luôn nghĩ rằng mình đang cố gắng sống có trách nhiệm, nhưng sâu thẳm trong vô thức, anh là kẻ chạy trốn trách nhiệm với gia đình, với đồng nghiệp, với người yêu và với chính bản thân anh. Bề ngoài gồ ghề, cộc cằn, mạnh mẽ, nhưng Hùng bỗng trở nên yếu đuối khi phải đối mặt với chính tội lỗi của mình.

So với truyện ngắn thì kịch bản Chuyện người chuyện chó có rất nhiều sự khác biệt, kể cả tư tưởng chủ đề của bộ phim. Thế nhưng, cái giữ lại từ câu chuyện (mà tui cố gắng thể hiện) chính là không khí rùng rợn.



picture025w.jpg




GÂY QUỸ
Cũng như hầu hết các phim độc lập, Chuyện người chuyện chó cần có rất nhiều sự giúp đỡ, động viên, ủng hộ và cả tình yêu để có thể hoàn thành.
Chúng tôi hy vọng nhận được sự giúp đỡ, tài trợ của mọi người. Không có sự đóng góp nào là nhỏ bé và từng đồng tiền góp vào sẽ được sử dụng triệt để cho bộ phim.
Quyền lợi nhà tài trợ: Chuyện người chuyện chó là phim ngắn tốt nghiệp phi thương mại, bộ phim không có sử dụng product placement (quảng cáo sản phẩm trong phim) hoặc kinh doanh thu lãi.
Tên của những nhà tài trợ cho bộ phim sẽ được đặt ở phần cảm ơn vào cuối bộ phim. Sau khi bộ phim hoàn thành, các cá nhân, đơn vị tài trợ sẽ nhận được DVD của bộ phim và lời cảm ơn chân thành của đạo diễn.

Xin liên hệ:
+ Phan Gia Nhật Linh (Đạo diễn/ Sản xuất)
- Email: [email protected]
+ Nguyễn Thị Bảo Trâm (sản xuất)
– Email: [email protected]

nguồn blog Phanxine
 
Chỉnh sửa lần cuối:

poly

Banned
Ðề: The Dog Day-Chuyện người chuyện chó : phim đầu tay của Phanxine

Theo như hình luu trữ thì ngày 8/2/09
Poly cùng Dlead lên khu rừng cao su Tân Quy Củ Chi chụp hình storyboard

img1608e.jpg



Và bây giờ phim của bác Neo cũng quay chính xác tại chỗ này luôn


picture013cx.jpg



Chỗ này khá nhiều rắn , đi 2 lần nào nào cũng gặp
Lúc trước là một bộ xương khô


picture151g.jpg



Lần này bắt gặp 1 con sống luôn , bò băng ngang đường ,
chú ý ngay trên nền đường , chụp xa nên ko rõ lắm


picture063vq.jpg



Cách địa điểm quay phim khoảng 800m là quán lẩu dê Thành Ký mà poly ghiền nhất


picture209tf.jpg



Quán giờ cũng đã đổi chủ , xây dựng lại sạch đẹp hơn ,
và may mắn là vị ngon vẫn như cũ


picture093z.jpg



Nhiệm vụ chính của poly trong The Dog Day ,


picture011do.jpg



nói cho vui là sự lựa chọn cuối cùng và duy nhất trong trường hợp khẩn cấp


picture002nf.jpg



chú này là stun nhưng được đôn lên đóng chính


picture012ps.jpg



Cha Nê gài hàng poly , nói mang HDD thôi ai dè là xe ôm


picture052ej.jpg



Em gái “bạc xỉu” này yếu quá , nước dãi như thác mà còn bị say xe ói tè le


picture024a.jpg



Nhưng ko có em ý thì coi như đi toong 1 ngày quay phim , poly hy sinh cũng ráng cố
hy sinh cái gì thì ko dám kể ra vì rất gớm hic hic


picture028uq.jpg



nên sau này bà con coi phim The Dog Day thấy em ý thì nhớ cảm ơn poly
 
Ðề: The Dog Day-Chuyện người chuyện chó : phim đầu tay của Phanxine

Đóng phim thì ráng kiếm con nào đẹp tí xíu. Con này bèo nhèo quá.
Con chó ta nhà thằng bạn tui còn đẹp hơn con chó Berger nhiều , có mượn hông tui liên hệ nó cho mượn.
 

poly

Banned
Ðề: The Dog Day-Chuyện người chuyện chó : phim đầu tay của Phanxine

Đóng phim thì ráng kiếm con nào đẹp tí xíu. Con này bèo nhèo quá.
Con chó ta nhà thằng bạn tui còn đẹp hơn con chó Berger nhiều , có mượn hông tui liên hệ nó cho mượn.


hehe nhìn chữ ký bác e biết chó bác đẹp
nhưng nhà nghèo đâu có chó đẹp như chó bác
 

caynam

Super Moderators
Ðề: The Dog Day-Chuyện người chuyện chó : phim đầu tay của Phanxine

Đóng vai Hùng là lão Trọng Hải chuyên lồng tiếng phim quảng cáo đây mà.
Cả hai năm trời, phim quảng cáo nào cũng gặp thằng chả, nhìn mặt mãi đến phát chán.
Đóng máy làm hậu kỳ chưa poly?
 

poly

Banned
Ðề: The Dog Day-Chuyện người chuyện chó : phim đầu tay của Phanxine

Đóng vai Hùng là lão Trọng Hải chuyên lồng tiếng phim quảng cáo đây mà.
Cả hai năm trời, phim quảng cáo nào cũng gặp thằng chả, nhìn mặt mãi đến phát chán.
Đóng máy làm hậu kỳ chưa poly?


mới quay 1 tuần thôi mà
đang quyên góp kìa
 
Ðề: The Dog Day-Chuyện người chuyện chó : phim đầu tay của Phanxine

hehe nhìn chữ ký bác e biết chó bác đẹp
nhưng nhà nghèo đâu có chó đẹp như chó bác

Tròi ơi, đọc kỹ lại đi. Con chó nhà bạn tui cũng là chó Ta mà. Có điều nhà nó nuôi chó kỹ lắm.
Hồi mới qua nhà nó cũng bất ngờ vì không tin rằng cho ta Việt Nam có thể đẹp đến vậy. Làm em đâm ra chuộng hàng nội luôn.
Mình chỉ làm công ăn lương à, ngày cày 8 tiếng...đâu có gì ghê gớm, mong đừng hiểu nhầm nhé :-S
Tối dìa vui bên phim ảnh cùng đàn Hamster Campbell :p
 

Thế Anh

New Member
Ðề: The Dog Day-Chuyện người chuyện chó : phim đầu tay của Phanxine

Em Tây này đang làm gì thế này. Tư thế quen quen. Hik

picture024a.jpg
 

poly

Banned
Ðề: The Dog Day-Chuyện người chuyện chó : phim đầu tay của Phanxine

Dog Day 5 ngày đầu tiên


dd4.jpg



Không có cái dại nào như cái dại này: quay một cảnh phim được viết với một câu thiệt là đơn giản: trên xa lộ vắng người đầy nắng, con chó vùng khỏi vòng tay thằng nhỏ khi chiếc xe tải lao đến. Để quay một câu đó, tốn hết một ngày. Nỗi kinh hoàng không chỉ ở chuyện con chó không chịu chạy, hay thằng nhỏ không chiu chơi với con chó, mà còn bởi con đường xa lộ ấy tràn ngập xe qua lại, vào một ngày trời âm u mưa… Thiệt là kinh hoàng. Hễ chặn xong xe thì con chó nó nằm yên không chạy, con chó chạy thì từ đâu có một chú chạy xe máy vọt qua, không thì thằng nhỏ tự nhiên quên mất phải chạy theo con chó mà chỉ nhìn con chó chạy đi sung sướng, hoặc xe tải quên mất phải chạy đứng lúc, hoặc trời tự nhiên đổ cơn mưa bất chợt cho vui.
Đời còn éo le hơn khi ngày quay đầu tiên, nguyên buổi sáng quay trong không có câu thoại nào thì trời nắng đẹp. Đến tối nguyên cảnh toàn thoại thì mưa tầm tã rả rích…. Mà phim thì thu tiếng trực tiếp…
Nói chung là quay xong năm ngày, thấy thở phào vì thấy những gì mình hình dung về bộ phim dần dần hiện ra bằng hình ảnh thật. Vui vì thái độ làm việc chuyên nghiệp của moị người. Vui vì sự làm việc hết sức mình của tất cả thành viên trong đoàn, từ anh chủ nhiệm, chị thư ký, bạn trợ lý, đến các bạn trong tổ quay phim, tổ ánh sáng, tổ thiết kế, phục trang, cho đến cả những bạn PA lên đứng chặn đường xe chạy qua chạy lại.
Sung sướng nhứt là thấy ánh sáng phim thiệt đẹp :D
Khoe vài tấm screen shot của phim cho mọi người xem…


dd2.jpg


dd5.jpg


dd6.jpg



dd1.jpg



nguồn blog Phanxine
 

poly

Banned
Ðề: The Dog Day-Chuyện người chuyện chó : phim đầu tay của Phanxine

Dog Day (Thằng chó chết)

Anh luôn bỏ chạy và từ chối gánh trách nhiệm. Lần này, anh phải đối mặt với tội lỗi của chính mình.

Phim quay tại TP. Hồ Chí Minh từ 23.10 – 2.11.2009

Đang trong giai đoạn hậu kỳ.

bopho.jpg



GÂY QUỸ
Cũng như hầu hết các phim độc lập, Thằng chó chết (chuyển thể từ truyện ngắn Chuyện người chuyện chó của Nguyễn Ngọc Thuần) cần có rất nhiều sự giúp đỡ, động viên, ủng hộ và cả tình yêu để có thể hoàn thành. Vì quyết định về Việt Nam quay phim, đoàn phim Chuyện người chuyện chó sẽ không có được sự hỗ trợ về tài chính và thiết bị từ phía nhà trường như các phim tốt nghiệp khác ở USC.
Bộ phim đã nhận được hỗ trợ từ Vietcomfilm, HKfilm, Trung tâm phát triển điện ảnh (TPD) do Quỹ Ford tài trợ và Galaxy.
Chúng tôi hy vọng nhận được sự giúp đỡ, tài trợ của mọi người.
Không có sự đóng góp nào là nhỏ bé và từng đồng tiền góp vào sẽ được sử dụng triệt để cho bộ phim.

Quyền lợi nhà tài trợ: Thằng chó chết là phim ngắn tốt nghiệp phi thương mại, bộ phim không có sử dụng product placement (quảng cáo sản phẩm trong phim) hoặc kinh doanh thu lãi.
Với 500.00 VNĐ đóng góp trở lên, tên của những nhà tài trợ cho bộ phim sẽ được đặt ở phần cảm ơn vào cuối bộ phim. Sau khi bộ phim hoàn thành, các cá nhân, đơn vị tài trợ sẽ nhận được DVD của bộ phim và lời cảm ơn chân thành của đạo diễn.
Xin liên hệ:
+ Phan Gia Nhật Linh (Đạo diễn/ Sản xuất)
Điện thoại: 01258472005 – Email: [email protected]

Tài khoản chuyển khoản:
Tài khoản: Phan Gia Nhật Linh/ Số tài khoản: 0071002186169
Tên ngân hàng: Ngân hàng ngoại thương TP.HCM Chi nhánh Tân Định
Địa chỉ: 72 Phạm Ngọc Thạch Q.3 TP.HCM
Khi chuyển khoản, xin vui lòng ghi chú ‘Hỗ trợ phim Thằng chó chết’
————————————————————————————————

nguồn blog phanxine
http://www.phanxineblog.com/?page_id=30
 
Chỉnh sửa lần cuối:

poly

Banned
Ðề: The Dog Day-Chuyện người chuyện chó : phim đầu tay của Phanxine

CHUYỆN NGƯỜI CHUYỆN CHÓ (truyện ngắn của Nguyễn Ngọc Thuần)
Anh cán phải thằng bé lúc 7 giờ sáng. Điên thật, nó đã làm gì vào cái giờ sớm sủa như thế. Chiếc xe tải như nghiêng hẳn một bên. Cái gì đó vỡ ra thành tiếng bên dưới bánh xe. Anh không kìm tay lái được nữa. Những cảm giác hỗn độn vụt qua rất nhanh…

Anh đã chạy quá tốc độ qui định. Quá bản tính của mình. Bình thường chuyến quay về nào cũng chạy rất chậm, gần như trở thành thói quen. Và luôn xuất phát lúc 9 giờ. Đêm qua anh đi ngủ sớm. 5 giờ sáng dậy. Không biết làm gì, anh lên xe. 7 giờ cán thằng bé.

Nguyên nhân sâu xa việc cán thằng bé có lẽ là do đĩa nhạc rock thằng Toản bỏ sẵn trong máy từ hôm trước. Thứ nhạc kích động đã làm anh xung đột quá sức mình, không làm chủ được cảm xúc, và như một rocker anh lao đi.

Nhưng bấy nhiêu cũng không đủ dẫn đến việc cán thằng bé lúc 7 giờ. Tai hại là ở chỗ cái còi xe. Lúc thấy nó đứng bên kia đường anh đã bóp còi. Còi xe của anh to nhất thành phố. Anh vẫn hãnh diện với đám tài xế như vậy. Nó có khả năng làm dựng tóc gáy những thằng liều lĩnh nhất. Những thằng phóng xe bạt mạng. Những thằng nhóc con chạy lấn tuyến. Bây giờ tình thế tệ hơn nhiều. Tiếng còi đã làm con chó đang nằm yên ổn trong vòng tay thằng bé nhảy dựng lên, phóng vụt qua đường. Thằng bé đuổi theo. Anh không nhìn thấy gì sau tiếng bốp dưới lòng đường. Bánh xe trước khét lẹt, trượt đi, mất trọng tâm khoảng năm giây. Tai anh ù ù.

Tuy vậy anh vẫn lao đi.

Chuyện gì sẽ xảy ra khi một chiếc xe chở hàng dài khoảng 10m cùng với hàng hóa trên nó cán qua một đứa trẻ? Một đứa trẻ da thịt mềm mại, những khớp xương mỏng tanh, bàn tay nhỏ, bả vai nhỏ, những ngón tay hồng hồng đầy mạch máu. Ít nhất nó kéo thằng bé đi một quãng đường bằng chiều dài gầm xe. Rồi tùy theo tốc độ của xe mà thằng bé trồi thêm một ít hoặc dừng lại ở góc đường.

Xa lộ vắng hoe. Chỉ có anh và gió và nắng buổi sáng trong lành. Hai hàng cây yên ả. Lưỡng lự giây lát, anh nhấn ga đi tiếp. Không ai có thể phát hiện ra vụ tai nạn. Một ngày trên xa lộ có hàng trăm chiếc xe qua lại. Cả trăm chiếc đều có thể cán thằng bé. Cả trăm chiếc đều có thể là kẻ gây án mạng. Cả trăm chiếc đó đều có thể thế mạng cho anh. Vả lại anh chẳng hề chủ ý cán nó. Nó tự tông vào xe anh. Nó tự chuốc lấy cái chết cho mình. Tự nó hết. Nếu nó không chạy theo con chó. Nếu nó ngồi yên bên kia đường. Những thằng tài xế khác gặp trường hợp này cũng chỉ có thể phản xạ như thế mà thôi.

Con đường dài thăm thẳm. Anh không dám nhìn vào gương chiếu hậu. Điều gì xảy ra khi một chiếc xe chở hàng cán qua một đứa trẻ. Có thể nó bị mắc vào cái gì đó dưới gầm xe chẳng hạn, kéo nó theo cho đến lúc bị mài mòn trên đường và tan biến như món thịt hầm.

Anh biết dưới gầm xe có cái móc sắt dùng để kéo những lúc xe hỏng. Thông thường thì người ta cất đi khi không dùng tới. Riêng anh vì lười vẫn để đấy, kéo lê. Khi thằng bé bị cán bởi bánh xe trước, trên đường trôi đi chạm tới bánh xe sau, có thể nó đã bị cái móc bám chặt vào người. Với vận tốc kinh khiếp lúc đó, chiếc móc sắt có thể bập vào thằng bé với một lực cực lớn, xuyên qua xương sườn rồi yên vị ở đấy, kéo nó theo.

Chiếc đồng hồ trên xe chỉ 7 giờ 20. Từ lúc cán thằng bé anh đã chạy được khoảng 20 phút, thời gian càng lùi càng cho anh cảm giác an tâm hơn. Anh dừng xe lại. Dù sao cũng phải kiểm tra xem có thằng bé bên dưới gầm xe không. Dù cho nó có tròn hay méo, nguyên vẹn hay tan nát. Anh không thể chạy nốt quãng đường 300km còn lại với ý nghĩ mình đang mang theo một cái xác người bên dưới, một cái xác trẻ con, rất mềm. Quá ư tệ hại, sự việc đó tra tấn vỏ não anh.

Nếu sự thật có thằng bé bên dưới gầm xe anh sẽ làm gì? Anh gỡ nó ra, từng mảnh? Anh bỏ đại nó bên đường? Quấn nó trong một cái khăn? Người ta có nhận ra cái khăn của anh không? Người ta có xem đó là dấu vết để điều tra? Người ta có nhìn nhận thành vụ mưu sát? Quãng đời tài xế của anh chỉ vỏn vẹn ba tháng chín ngày. Hôm nay được tính là ngày dài nhất. Có lẽ sau ngày hôm nay, anh sẽ không bao giờ lái xe nữa. Anh sẽ không bao giờ chạy qua quãng đường này. Khi về đến nhà, việc đầu tiên là đập nát chiếc còi xe đi.

Bên dưới gầm xe, cái móc vẫn nằm đó. Không có thằng bé. Một vết máu rõ to vắt qua bánh xe trước tởm lợm. Lúc cán qua thằng bé, anh hơi chệch tay lái khoảng năm giây, có lẽ vì điều đó thằng bé đã tránh được cái móc sắt lẫn bánh xe sau.

Như con thú không mang vết thương sau lần va chạm, anh nhảy phắt lên xe, quãng đường trước mặt như vơi đi một nửa, như bốc hơi. Nhưng nó lại nặng nề thêm ở một khía cạnh khác. Hình ảnh vụ tông xe cứ năm phút lại tự động tái hiện trong đầu anh, thằng bé xuất hiện liên tục, con chó như chẻ đôi, anh không cách gì tống khứ chúng nó ra khỏi vỏ não.

Giờ này, sau lưng anh, chắc người ta đã phát hiện ra cái xác. Người ta đang hô hoán. Công an đang có mặt lập biên bản, đo hiện trường. Người ta đang đoán non đoán già. Nhưng cũng có thể người ta đang khép chặt các cung đường. Mười phút sau, như cái vòng kim cô chụp xuống như chụp cái rọ lên đầu những con cá, anh đã bị bủa vây. Phương tiện thông tin bây giờ cực kỳ tốt đẹp. Ngồi một chỗ, người ta vẫn có thể thông tin cho nhau, đồng lõa nhau. Người ta sẽ chặn xe anh lại ở trạm tới. Hỏi anh lên đường lúc mấy giờ. Sau đó anh giải thích thế nào về vệt máu vắt qua bánh xe trước. Thậm chí anh chưa chạy tới trạm kế đã có xe đuổi theo sau lưng rồi. Người ta ốp xe anh lại. Khi đi ngang qua chỗ tai nạn, anh có nhìn thấy thằng bé không. Tại sao lại không nhỉ. Hay lúc anh đi qua, thằng bé vẫn còn bình yên với con chó. Xạo nào. Tôi không tin anh.

Có một con đường tắt vòng về mà không phải qua chỗ thằng bé chết. Anh đã đi vài lần lúc chở hàng lậu trốn trạm. Một ý nghĩ đột ngột lóe sáng. Giờ này thằng Toản vẫn đang ngủ. Nó sẽ ngủ đến 10 giờ mới dậy như mọi ngày. Hôm qua anh đã nói với nó buổi chiều mới về đó thôi. Anh vẫn còn dư thời gian để quay lại chỗ nhà xe, rửa sạch vết máu và lẳng lặng trèo lên giường ngủ như chưa hề xuất phát. Khi thằng Toản ngủ dậy, nó thấy anh nằm kề bên như đêm qua, nó sẽ là nhân chứng ngoại phạm cho anh. Người ta không thể đồng một lúc ngủ ở đây, cán chết thằng bé ở kia. Xem như anh thoát. Anh chỉ còn mỗi một việc là đổ xăng đầy bình và chạy vòng về nhà.

Anh lưỡng lự khá lâu ở trạm xăng. Anh sợ thằng đổ xăng nhận diện ra anh. Nó sẽ là nơi cung cấp những thông tin quí báu cho công an. Nhưng với cái bình xăng rỗng không, anh không thể lết về chỗ thằng Toản mà không tránh khỏi việc nằm lại dọc đường. Anh cởi phăng chiếc áo đang mặc quấn lên đầu như cái khẩu trang. Rồi từ từ cho xe vào trạm.

- Đầy bình – anh nói. Giọng khô khốc.

- Sợ đen à! – thằng đổ xăng nói. Thật là một thằng đổ xăng tinh tường khốn nạn nhất thế giới. Nó vừa nhìn anh vừa mỉm cười đểu – Lần đầu tiên tôi mới nhìn thấy một ông bác tài chở hàng biết bảo vệ da.

- Kệ mẹ tao – anh nói.

- Ồ không. Tôi chỉ đùa thôi. Da là rất quí.

Lại cười đểu.

Trên đường về nhà, anh không thể nào quên khuôn mặt thằng chó đó. Nó có nhìn thấy vết máu trên bánh xe không. Anh đã chuẩn bị câu trả lời nếu như nó hỏi. Nhưng nó lại không hỏi. Nó có thấy việc gì khả nghi. Để xóa một dấu vết, anh lại mắc thêm một sai lầm. Anh đã để lại cho thằng khốn đó ấn tượng khó phai về anh. Mà một ấn tượng khó phai còn hơn là một dấu vết.

Đúng như dự đoán, khi anh cho xe vào gara, thằng Toản vẫn còn ngủ. Anh đi nhẹ vào phòng, ngồi lên giường định thần, nhìn tấm thân trùng trục của nó. Những cơ bắp cuộn lên, tay khum lại vì một giấc mơ nào đó. Nó để lộ ra một sức mạnh vô song làm anh phân vân. Sức mạnh của con người được che đậy bởi quần áo hay bởi trí khôn của họ?

Anh nằm xuống cạnh thằng Toản. Tệ thật, chỗ nằm của anh đã lạnh ngắt từ lâu rồi. Một kẻ thật sự có trí khôn, họ sẽ nhận ra điều đó ngay. Nhưng thằng Toản không phải vậy.

Anh chuồn ra gara. Dưới ánh sáng, vết máu trên bánh xe trước sẫm xuống bốc mùi tanh tưởi. Chưa bao giờ anh đối diện với một màu máu rộng lớn như thế. Những lần chạy xe qua chỗ có tai nạn, anh đều không dám nhìn vào. Anh dị ứng với màu đỏ. Màu gì cũng được, miễn là đừng màu đỏ. Có lẽ anh cũng không khác gì lũ bò khốn nạn, sắc đỏ chỉ thêm phần khó chịu. Hôm nay anh đã húc đầu vào cái màu chết tiệt đó, giũ mãi không ra. Tuy vậy anh đang cố giũ đây.

Chiếc rôbinê không một giọt nước. Thành phố đã có lịch cúp nước cả tuần qua. Khốn nạn thân anh. Chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài bình nước suối tinh khiết trong phòng. Anh sẽ trả lời với thằng Toản sao đây về cái bình nước mới mua đêm qua. Anh đã uống sạch 20 lít trong một đêm ư. Mặc nó, anh phải làm cái đã.

Khi khệ nệ chuẩn bị xối nước vào bánh xe đầy máu thì thằng Toản trở dậy đứng sau lưng anh.

- Anh làm cái quái gì vậy? – nó hỏi.

- Sao mày dậy sớm thế?

- Tui cũng không biết. Đang ngủ tự nhiên khát không chịu nổi. Máu ở đâu ra nhiều thế?

- Tao không biết. Tao ghét thằng nào gí mũi vào chuyện của tao.

Anh trút bình nước lên vỏ xe. Máu loang ra khiến chiếc xe giống như một con vật giãy đành đạch trước lúc chết.

- Khoan đã, chờ chút – Toản nói.

- Chờ cái gì?

- Chừa tui uống một miếng.

Anh đưa bình nước cho nó. Nó nốc một hơi dài.

- Tui biết anh đã làm cái gì rồi – nó nói.

- Mày biết cái gì?

Anh òa khóc.

- Tao vừa cán chết một thằng bé, Toản ơi. Tao cán nó sáng nay.

Đó là điều tồi tệ nhất mà anh đã làm – thú tội. Hay đó là điều tốt đẹp nhất mà con người có thể làm. Con người ta thú tội khi nào? Khi thành tâm nhất, hay là khi không thể chạy trốn tội lỗi của mình?

Có lẽ cả hai.

- Tao sẽ làm gì hả Toản!

- Thôi được rồi. Bình tĩnh. Bình tĩnh.

Anh trút hết bình nước vào vũng máu. Màu đỏ bầm tan đi nhạt nhòa. Dễ dàng rũ một sắc màu, nhưng quên nó thì không. Buổi tối anh phải dùng rượu mạnh để đẩy thằng bé ra khỏi đầu mình.

Anh và Toản uống say.

- Có thật là anh nghe tiếng bốp? – Toản hỏi.

- Đúng vậy. Tao còn nghe tiếng loảng xoảng như kim loại va xuống đường.

- Nó là cái gì thế?

- Ai mà biết được.

- Sao lại là loảng xoảng.

- Ừ, tao cũng không biết nữa. Có thể nào đó là tiếng sọ não?

Rồi bỗng dưng anh chợt nhận ra, nó không phải là cái sọ não. Cái sọ não chỉ kêu cái bốp. Vậy kèm theo đó là cái gì?

Điều gì sẽ xảy ra khi chiếc xe chở hàng cán qua một đứa trẻ và để rơi ngay hiện trường cái bảng số xe. Tệ quá. Từ sáng giờ anh không nhận ra chi tiết này. Trí óc anh cứ luẩn quẩn quanh những con chữ, bánh xe, đứa bé, cái móc, thịt bằm… trong khi cái chi tiết cực kỳ quan trọng anh lại không nhớ.

Ngay từ tuần trước, cái bảng số xe chỉ còn dính lại một con ốc. Thằng Toản đã nhiều lần nhắc nhở anh, nó sẽ rơi nhưng anh cứ mặc. Anh nghĩ rằng nó không thể rơi trước ngày tu bổ xe theo định kỳ hằng tháng. Và lúc đó đã có người làm công việc đó thay anh. Cú va chạm xuyên qua thằng bé đã làm nó rơi thật. Có thể hiện tại nó vẫn còn nằm đâu đó trên đường, nếu may mắn hơn thì văng vào bụi cỏ, không ai thấy. Anh trở nên vô can. Nhưng cũng biết đâu giờ này công an đang giữ nó. Anh chết chắc.

Nhưng dù thế nào đi nữa, anh cũng phải quay lại đó một lần. Anh đi tìm vận may của mình. Anh phải trả lời cho bằng được câu hỏi bâng khuâng trong lòng anh.

Bây giờ thì anh hiểu rồi, vì sao trong những câu chuyện, trong những vụ án, thủ phạm luôn mang một tâm trạng chung nhất: phải quay lại hiện trường. Họ không bao giờ tìm thấy sự yên ổn cho tâm hồn mình một khi chưa quay lại hiện trường. Người ta bị câu thúc bởi mối lo sợ của chính họ. Họ bâng khuâng về những hành động của riêng mình. Họ không tin có sự hoàn hảo của trí nhớ. Họ phải quên một điều gì đó mà họ không nhớ ra. Đó là cái gì? Cái đáng sợ nhất không phải là việc họ thủ ác như thế nào, việc đó có kinh khủng thì cũng đã xong rồi, mà là không thể chịu đựng được ý nghĩ một cái gì đó không hoàn hảo đang hình thành chống lại họ. Đó là lý do tại sao họ phải quay trở lại. Xóa dấu vết lần hai phải được hiểu như một bước chân gần hơn đến sự hoàn hảo.

Sáng sớm hôm sau, lúc thằng Toản vẫn còn ngủ say vì trận rượu hôm trước, anh lên đường. Đầu váng vất. Càng đi, anh như càng chìm sâu vào trong ý nghĩ. Lại giống như con thú lớn, anh đi về phía cái bẫy chính mình giăng.

Bên vũng máu đen đúa chỗ gây án mạng, một thằng bé đang cầm con dao Thái Lan vạch từng vạch một xuống mặt đường. Vừa vạch vừa có vẻ tức tưởi. Cái trán ngăn ngắn lì lợm, bất trị. Nó thật giống thằng bé anh cán hôm qua. Cũng cỡ chừng đó. Cũng tóc ngăn ngắn. Cái mặt xương xương, bành bạnh.

Anh rùng mình.

- Cháu làm gì thế?

Thằng bé không nhìn lên:

- Hôm qua người ta cán chết con chó của cháu.

Anh buột miệng:

- Thế không phải hôm qua có một thằng bé bị xe cán à?

Thằng bé im lặng.

- Vậy mà chú cứ tưởng…

- Chú tưởng cái gì?

- Chú cứ tưởng… có một thằng bé đã chết. Cháu có phải là thằng bé hôm qua? Thằng bé ôm con chó?

Thằng bé vẫn tiếp tục im lặng.

Anh thở dài nhẹ nhõm.

- Thế bây giờ cháu làm gì vậy?

- Cháu nhớ nó. Người ta đã cán cả thảy năm con chó của cháu rồi.

- Thôi được, chú sẽ đền tiền cho cháu có được không?

- Vì sao vậy? – thằng bé thoáng ngạc nhiên.

- Thú thật với cháu – anh thú tội – hôm qua chính chú đã cán nó. Chú sẽ đền 10 con chó cho cháu. Vậy nhé!

Sắc mặt thằng bé biến đổi đột ngột.

- Mày đã giết con chó của tao – nó rít lên.

- Mày đã giết con chó của tao – nó hét lớn.

Anh nhìn thấy một vết đỏ loang trên má nó, len dần lên cánh mũi, lên mắt. Mắt nó đỏ rực. Như một con rắn hổ mang, nước mắt nước mũi phun ra tuôn trào.

Tiếng la hét của nó đã báo động cho những đàn ông đàn bà trẻ con từ những căn nhà quanh đó túa ra. Họ đứng vây quanh anh với cái nhìn hằn học, độc địa và căm thù.

Một ai đó nói với thằng bé:

- Đâm thằng chó đó đi!

Cả thân hình thằng bé run lên bần bật. Con dao Thái Lan đang cầm trong tay nó buông tõm xuống mặt đường. Thằng bé ngồi thụp xuống, khóc nức nở.

Gã đàn ông kia vẫn tiếp tục:

- Nhặt dao lên, đâm nó đi!

Anh xoay người lại, cố nhìn rõ gã đàn ông đứng sau lưng mình. Nhưng không kịp rồi, khi anh vừa xoay lại thì một cú đấm như trời giáng nện vào giữa mặt. Bóng đen vạm vỡ chắn ngang, chờn vờn.

- Mày là đồ chó! Cả cái lũ chạy xe mất dạy của tụi mày.

- Tôi xin lỗi! – anh nói.

- Sao bao nhiêu năm nay chúng mày không đến đây xin lỗi con tao một tiếng. Thằng nhỏ khóc biết bao nhiêu.

- Tôi sẽ đền nó – anh thều thào.

- Đền hả, này!

Cú đấm thứ hai giáng xuống, còn tệ hại hơn cái trước đã làm anh đổ xụp. Anh xấp mặt xuống vũng máu chó trên mặt đường, trùng khít như thể đó là máu anh. Anh cố nhấc mình lên lại đổ xuống. Không xa đó, anh thấy thằng bé thu mình ngồi khóc tỉ tê như một chấm trắng. Con dao Thái Lan vứt gần đó. Những người đàn ông đàn bà trẻ con vây quanh anh thành một vòng tròn. Tuy vậy vẫn chừa ra một lối đi. Anh bò về hướng đó. Không thể đi được nữa, sức lực cạn kiệt, anh lết ra đường cái. Anh bò ra ngã tư, rời xa lũ người ấy. Không ai đuổi theo anh. Anh ngoắc một chiếc xe dọc đường và trở về nhà. Ở nơi xa xăm kia anh có một đứa con gái năm tuổi. Nó không hề mê động vật. Nó rất ghét động vật. Ghét thú nuôi. Ghét những con vật có lông vũ. Ghét những gì mềm mại, nhũng nhịu. Ai để con vật nào đó vào tay là nó bóp chết ngay. Nên vì thế không ai có cơ hội giết chết những con thú của nó. Nó cũng không hề đằng đẵng chờ đợi một ai đến nói lời tạ lỗi.

Cho đến một ngày kia, nó lớn lên…

——————————————————————–

nguồn blog phanxine
http://www.phanxineblog.com/?page_id=30
 
Chỉnh sửa lần cuối:

poly

Banned
Ðề: The Dog Day-Chuyện người chuyện chó : phim đầu tay của Phanxine

Vì kịch bản dài nên trích 3 đoạn, mà trong đó có 2 đoạn không có trong truyện ngắn


NỘI. PHÒNG NGỦ NHÀ TRỌ. ĐÊM
Hùng đẩy cửa vào. Lệ nằm trên giường, lạnh lùng không chào đón.


tcc2.jpg


HÙNG
Hết tiền hả?
LỆ
Người ta có phải là gái bao đâu mà cần tiền.
HÙNG
Gái người ta trả tiền sau chứ ai mà trả tiền trước.
LỆ
Mai anh cứ về thăm nhà anh đi.
HÙNG
Sao mà tui bỏ em đi được.
LỆ
Chứ không phải mai sinh nhật con gái anh hả?

Hùng trườn người lên giường, nằm cạnh Lệ. Anh di ngón tay theo đường cong cơ thể Lệ.

HÙNG
Con gái sao quan trọng bằng bồ.
LỆ
Quỷ!

Lệ thò tay thẳng vào trong quần sọoc của Hùng, phá lên cười giòn giã. Hùng chồm người qua, quấn chặt lấy cô. Rồi anh hôn cô ngấu nghiến. Bỗng Lệ thì thầm.

LỆ
Em không muốn làm bồ anh đâu.
HÙNG
Ừa

Hùng vẫn hôn Lệ, nhưng anh nhận ra cô không có hứng thú gì

————————————————————————————————


nguồn blog phanxine
http://www.phanxineblog.com/?page_id=30
 

poly

Banned
Ðề: The Dog Day-Chuyện người chuyện chó : phim đầu tay của Phanxine

banxang1.jpg



NỘI/ NGOẠI. BUỒNG LÁI XE/ TRẠM XĂNG. NGÀY

Hùng ngồi im lặng bên trong. Anh ngó ra nhìn thằng nhân viên trạm xăng. Suy nghĩ một lát, anh quyết định cởi áo ra và quấn lên đầu bịt mặt lại như khẩu trang.

NGOẠI. TRẠM XĂNG. TIẾP THEO


banxang2.jpg


Hùng nhảy xuống.

HÙNG
Đầy bình.

THẰNG ĐỔ XĂNG
Sợ đen hả?
(nó cười đểu, ỏng ẹo)
Lần đầu tiên mình thấy một bác tài chở hàng biết bảo vệ da đó nha.

HÙNG
Kệ mẹ tao.

THẰNG ĐỔ XĂNG
Ồ không. Mình chỉ đùa thôi. Da rất quý.

Thằng đổ xăng vừa đổ xăng, vừa nhìn Hùng cười cười.

NỘI/ NGOẠI. BUỒNG LÁI XE/ TRẠM XĂNG – NGÀY

Hùng leo lên xe, cho xe rời trạm. Nhìn vào kính chiếu hậu, anh thấy thằng đổ xăng vẫn nhìn theo anh.


banxang.jpg


——————————————————————

nguồn blog phanxine
http://www.phanxineblog.com/?page_id=30
 

poly

Banned
Ðề: The Dog Day-Chuyện người chuyện chó : phim đầu tay của Phanxine

NỘI. PHÒNG NGỦ CỦA TOẢN. NGÀY

Tiếng cười của thằng nhỏ hoá ra lại là tiếng chuột kêu. Một con chuột bị dính bẫy.

Hùng ngồi bên mép giường, tay chống trán vì cơn đau đầu sau buổi nhậu. Trên giường, thằng Toản ngủ ngáy rất to.

Ở góc phòng, anh thấy con chuột.

tcc3.jpg


NỘI. PHÒNG NGỦ CỦA TOẢN/ GÓC PHÒNG. NGÀY

Con chuột chạy hoảng loạn trong cái bẫy chuột.

Hùng mở cái cửa bẫy. Con chuột vọt ra. Chỉ trong một tích tắt, khi anh vừa mới đứng lên, anh nghe tiếng chuột rít.

Nó lại mắc vào cái bẫy khác.

Anh đứng đó nhìn chằm chằm vào con chuột.


nguồn blog phanxine
http://www.phanxineblog.com/?page_id=30
 

please_helpme

Active Member
Ðề: The Dog Day-Chuyện người chuyện chó : phim đầu tay của Phanxine

eo... Ôi!!!
Em kinh nhất Rắn!!!
và Em cũng tởm nhất Chuột đấy bác Poly ah!!!
 

manhthang

Huyền Thoại
Ðề: The Dog Day-Chuyện người chuyện chó : phim đầu tay của Phanxine

Ơ... đang đọc truyện hay thì lại hết.
Mà nếu viết truyện ngắn thì kết thúc luôn như thế cũng ổn rồi.
 

United[7]

Member
Ðề: The Dog Day-Chuyện người chuyện chó : phim đầu tay của Phanxine

picture002nf.jpg


Giống con chó nhà em bị chết ngày xưa quá :(
@: phim HD à bác :))
 

poly

Banned
Ðề: The Dog Day-Chuyện người chuyện chó : phim đầu tay của Phanxine

United[7];301725 đã viết:
picture002nf.jpg


Giống con chó nhà em bị chết ngày xưa quá :(
@: phim HD à bác :))


quay bằng máy Red One
có phát hành HD ko thì chưa biết
 

dnghi

Member
Ðề: The Dog Day-Chuyện người chuyện chó : phim đầu tay của Phanxine

poly có vai nào trong film này không? mới coi Slumdog xong, cười ngất!
 
Bên trên