"Nhạc Trịnh chỉ dừng lại ở mức độ hay, phù hợp ở một thời cuộc nào đó và rất hợp với phẩm mỹ nghe nhạc của đại đa số người Việt chúng ta. Nhưng giai điệu, tiết tấu và ca từ của nhạc Trịnh đa phần là sự bi lụy, ai oán về thân phận…" Có tìm tòi @@
Không phủ nhận các sáng tác của Trịnh chứa đựng trong nó nhiều triết lý HAY là cửa miệng của nhiều người (trong đó có em) như: Để gió cuốn đi, cát bụi trở về với cát bụi, Sống trên đời cần một tấm lòng, Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui...
thực ra các tác phẩm Trịnh có thể tạm chia ra 3 loai:
1, Tình Yêu: Diễm xưa, Ướt Mi, Quỳnh Hương... những tác phẩm hay thì rất hay nhưng đa số như "ông đao diễn" kia phán
)
2, Quê Hương:Ca dao mẹ, Ra Đồng Giữa Ngọ.... đây là phần với nhiều ca khúc hay với ca từ đẹp, sâu sắc. Cái này chắc "Đạo diễn" ít nghe nên phán hơi "ÁC" @@
3, Thân Phận: Trên cánh đồng hòa bình, Ngày dài trên quê hương, Đại bác ru đêm, Du mục... Đa phần là ai oán, bi ai với cách nhìn khá "ĐEN" của Trịnh nhất là viết về chiến tranh.
Trên đây là ý kiến của em, có gì không phải mong các bác chỉ giáo ^^!