Những câu chuyện tâm linh của dân HD

ToRuong

New Member
Ðề: Những câu chuyện tâm linh của dân HD

hên là mình đọc cái này sớm. để đến khuya làm đêm có 1 mình đọc chắc ị tại chỗ quá :))
 

cuccucu

New Member
Ðề: Những câu chuyện tâm linh của dân HD

Xem kiểu này ức chế vãi
 

soildsnake

Active Member
Ðề: Những câu chuyện tâm linh của dân HD

Dự là đêm mùng 5 tết lôi The ring ra tự sướng nữa.

Đọc bài của chú Chip xong tự nhiên mún coi lại quá :D
 

HDVNAdmin

Ban Quản Trị
Re: Ðề: Những câu chuyện tâm linh của dân HD

Tình hình là vấn đề của pác Chip theo dân gian hay gọi là "Bóng đè" Bóng đè – Wikipedia tiếng Việt.

Có 1 khoảng thời gian lao lực em bị bóng đè như cơm bữa nên em biết bóng đè như thế nào, kể cả cách làm sao thoát khỏi tình trạng bị bóng đè. Vụ này hoàn toàn khác, trải nghiệm khi hoàn toàn tỉnh táo.
 

vincle

New Member
Người ta bảo những người "có khả năng" nhìn thấy ma thường là "yếu", yếu ở đây ko phải là yếu sinh lý hay yếu ... gì cả mà là yếu bóng vía. Chí ít thì cũng thuộc hàng đồng đồng, cốt cốt. Bản thân e chưa nhìn thấy ma hay đại loại là thế bao giờ, nhiều khi ngồi nghe lũ bạn hay người thân kể chuyện ma nọ, hồn kia e chả tin, mồm thì lúc nào cũng tự tin: "Còn đang muốn gặp ma 1 lần cho biết đây". Nói thế chứ, không tin thì ko tin thật nhưng các cụ thường nói: "Có thờ có thiêng, có kiêng có lành" nên bao giờ trước khi đi ngủ e cũng phải ... trước đã, đề phòng nửa đêm bàng quang, dạ dày dở chứng >:)
 

leesang

Well-Known Member
Ðề: Những câu chuyện tâm linh của dân HD

Chuyện của lão chip đương nhiên ai chưa gặp thì sẽ cho là lão ấy bịa chuyện. Nhưng em thì đã từng chứng kiến nhiều vụ liên quan đến tâm linh rồi nên tin đây là chuyện thật. Sẽ có vài chuyện kể cho ae nghe sau. Nhưng ae để ý kỹ sẽ thấy như vầy.

Các bác lãnh đạo của ta trước đây cũng kg tin nhưng sau chuyện của bà bích hằng thì mọi thứ đảo ngược hẳn. Bây giờ hầu như giải tỏa phóng đường đều tránh chùa miễu hay nhà thờ hết à.
 

cuulongtranhba

New Member
Ðề: Những câu chuyện tâm linh của dân HD

Chuyện của tui nè: hồi nhỏ lúc 6 tuổi băng qua đường bị xe đạp đụng bất tỉnh. Người nhà đem về xoa bóp cấp cứu 1 hồi thì tỉnh lại, khi tỉnh lại tui nhớ rất rõ là mới hồi nãy tui đi ngang đoạn đường đó thấy 1 thằng nhóc có khuôn mặt y như tui, mặc đồ y chang như tui đang nằm bất tỉnh giữa đường & có rất nhiều người xung quang kêu réo gì gì đó. Kể lại cho mama nghe thì mama nói đó là trạng thái xuất hồn [-O<!

Chỉ "xuất hồn" 1 lần đó thôi, may mắn là sau đó nó biết đường mà "nhập" lại vào xác, nếu nó bỏ đi chơi luôn không chịu nhập lại thì chắc giờ tui không ngồi đây gõ lọc cọc làm ông tám với các bác được B-).
 
Ðề: Re: Những câu chuyện tâm linh của dân HD

Người ta bảo những người "có khả năng" nhìn thấy ma thường là "yếu", yếu ở đây ko phải là yếu sinh lý hay yếu ... gì cả mà là yếu bóng vía. Chí ít thì cũng thuộc hàng đồng đồng, cốt cốt. Bản thân e chưa nhìn thấy ma hay đại loại là thế bao giờ, nhiều khi ngồi nghe lũ bạn hay người thân kể chuyện ma nọ, hồn kia e chả tin, mồm thì lúc nào cũng tự tin: "Còn đang muốn gặp ma 1 lần cho biết đây". Nói thế chứ, không tin thì ko tin thật nhưng các cụ thường nói: "Có thờ có thiêng, có kiêng có lành" nên bao giờ trước khi đi ngủ e cũng phải ... trước đã, đề phòng nửa đêm bàng quang, dạ dày dở chứng >:)

Sao mình nhớ, những người yếu bóng vía mới ko gặp ma chứ?
Truyện ma thì nhiều lắm, vì em từng ở 2 năm trong chùa (xin trọ học). Em xin kể 1 câu chuyện:
- Em thuộc dạng yếu bóng vía, nhát ma lắm :(. Lúc mấy ngày đầu xin vào chùa, chùa cho ở trong 1 phòng cũng khá rộng rãi (so với SV tụi e). nhưng lạ cái, trong chùa cũng có nhiều thằng ở trọ như e, nhưng 3-4 thằng lại chui rúc ở cái phòng khác nhỏ hơn phòng e ở, rủ qua ngủ chung nhất quyết ko chịu, mà tụi nó cũng ko nói tại sao. Nếu thiếu chỗ tụi nó còn giăng mùng ngoài hành lang, chứ nhất quyết ko vào phòng đó.
- E ngủ 1,2 bữa đầu ko sao. Từ bữa thứ 3 trở đi, ngày nào e cũng cảm thấy hồi hộp, sợ 1 cái gì đó mơ hồ, tay chân nổi da gà lên hết mà ko hiểu tại sao. E luôn có cảm giác có người ở trong phòng, dù ko thấy ai. Ở đc chừng 1 tuần, e chịu hết nổi nên tối khiêng mùng mền ra ngoài ngủ !
- Sau này thân hơn chút e mới biết: phòng đó ngày xưa có 1 bà bán nhang ở trong đó. Bà ko có con cháu, nương nhờ cửa chùa tá túc. Rồi bà chết trong chùa luôn, chết vì trượt chân trong phòng tắm. Có 1 thằng vào trước e, cũng thuộc loại cứng, ko sợ ma. Một đêm, nó đang nằm ngủ thì tự nhiên nghe tiếng cửa mở, nó mở mắt ra thì thấy một cái bóng trắng, tóc đen bay vào phòng. Nó mặc kệ, biết là ma (trong chùa gọi là vong) nhưng vẫn ngủ tiếp. Bất ngờ, con ma đó giật giật chân nó, kêu nó: "dậy dậy, chỗ này xưa giờ tao ngủ. dậy dậy." thằng này la lên: "tui mệt quá, bà cho tui ngủ đi". Con ma giật vài cái ko thấy hiệu quả, bất ngờ bóp thẳng vào chim thằng này một cái đau điếng ! Nó sợ quá, ôm mùng mền chạy tuốt, ko bao giờ ngủ phòng đó nữa !
- Phòng đó người nào vào cũng gặp con ma đó hết, ngay cả thầy trong chùa. Riêng e, có thể e yếu bóng vía nên chưa gặp bao giờ.
- E thề có trời đất chứng giám là ko hề dám nói sai nửa lời. Giờ kể lại mà còn nổi da gà :(
 

aliviss

New Member
Ðề: Re: Những câu chuyện tâm linh của dân HD

Sao mình nhớ, những người yếu bóng vía mới ko gặp ma chứ?
Truyện ma thì nhiều lắm, vì em từng ở 2 năm trong chùa (xin trọ học). Em xin kể 1 câu chuyện:
- Em thuộc dạng yếu bóng vía, nhát ma lắm :(. Lúc mấy ngày đầu xin vào chùa, chùa cho ở trong 1 phòng cũng khá rộng rãi (so với SV tụi e). nhưng lạ cái, trong chùa cũng có nhiều thằng ở trọ như e, nhưng 3-4 thằng lại chui rúc ở cái phòng khác nhỏ hơn phòng e ở, rủ qua ngủ chung nhất quyết ko chịu, mà tụi nó cũng ko nói tại sao. Nếu thiếu chỗ tụi nó còn giăng mùng ngoài hành lang, chứ nhất quyết ko vào phòng đó.
- E ngủ 1,2 bữa đầu ko sao. Từ bữa thứ 3 trở đi, ngày nào e cũng cảm thấy hồi hộp, sợ 1 cái gì đó mơ hồ, tay chân nổi da gà lên hết mà ko hiểu tại sao. E luôn có cảm giác có người ở trong phòng, dù ko thấy ai. Ở đc chừng 1 tuần, e chịu hết nổi nên tối khiêng mùng mền ra ngoài ngủ !
- Sau này thân hơn chút e mới biết: phòng đó ngày xưa có 1 bà bán nhang ở trong đó. Bà ko có con cháu, nương nhờ cửa chùa tá túc. Rồi bà chết trong chùa luôn, chết vì trượt chân trong phòng tắm. Có 1 thằng vào trước e, cũng thuộc loại cứng, ko sợ ma. Một đêm, nó đang nằm ngủ thì tự nhiên nghe tiếng cửa mở, nó mở mắt ra thì thấy một cái bóng trắng, tóc đen bay vào phòng. Nó mặc kệ, biết là ma (trong chùa gọi là vong) nhưng vẫn ngủ tiếp. Bất ngờ, con ma đó giật giật chân nó, kêu nó: "dậy dậy, chỗ này xưa giờ tao ngủ. dậy dậy." thằng này la lên: "tui mệt quá, bà cho tui ngủ đi". Con ma giật vài cái ko thấy hiệu quả, bất ngờ bóp thẳng vào chim thằng này một cái đau điếng ! Nó sợ quá, ôm mùng mền chạy tuốt, ko bao giờ ngủ phòng đó nữa !
- Phòng đó người nào vào cũng gặp con ma đó hết, ngay cả thầy trong chùa. Riêng e, có thể e yếu bóng vía nên chưa gặp bao giờ.
- E thề có trời đất chứng giám là ko hề dám nói sai nửa lời. Giờ kể lại mà còn nổi da gà :(

yếu bóng vía thì bác phải gặp chứ nhỉ. trước e cũng không tin đâu đợt vừa rồi ông bác mất có tham gia lễ gọi hồn thì ông bác nhập vào con gái (em gọi là chị) xong hành động, cử chỉ cứ như thật ý :( còn tu rượu ừng ực + đòi hút thuốc lào nữa ghê vãi chưởng luôn xong còn nói chuyện, căn dặn,....... xong từ đó bà chị em toàn bị nhập nếu đi thăm mộ, đến đám ma,v...v chắc bị mất vía rồi :(
 

saigon71

Member
Ðề: Re: Ðề: Những câu chuyện tâm linh của dân HD

vụ này giống mình quá,pác kễ tiếp di ạ
 

HDVNAdmin

Ban Quản Trị
Hồi cuối cấp I, em chơi rất thân với 1 thằng bạn cùng lớp. 2 thằng ở cũng gần nhà nhau nên hầu như làm gì đi đâu cũng qua rủ. Trường học bọn em cách nhà chừng 4 cây số nếu đi đường phố, còn đi tắt qua cánh đồng thì còn khoảng hơn 3 cây một chút. Đương nhiên bọn em toàn chọn đi tắt vì băng qua cánh đồng có nhiều thứ hay ho.

Đường đi học băng qua cánh đồng có 1 cái đồi nhỏ nằm trơ trọi trên cánh đồng rộng bát ngát. Gọi là đồi nhưng nó có đường kính chừng 2 chục mét, chính ra gọi là mô đất thì hợp lý hơn. Ngay tại chân đồi này có 1 cây đa rất to, và ngoài ra thì không còn cây gì cả. 2 thằng bọn em nghe mấy anh lớn bảo dưới gốc đa có một cái miếu. Bọn trẻ con gọi cái đồi đó là "đầu trọc" vì nó có hình một đầu người trọc lốc, giống như bị chôn ngang mũi. Cái đồi nằm khá xa lộ trình đi học và là 1 địa điểm đáng sợ vì nó rất hoang vắng và trơ trọi xa hẳn khu người ở.

Hôm ấy cô giáo ốm nên bọn em được về sớm 1 tiết cuối buổi chiều. Tự nhiên thằng bạn em rủ em đi ra đầu trọc xem có gì hay. Em ban đầu cũng ngại nhưng một lúc sau cũng xuôi, thế là 2 thằng đeo cặp, đầu trọc thẳng tiến. Hàng ngày đi qua nó thấy cũng không xa mấy mà lúc chủ tâm đi đến thì sao nó xa thế. Tháng mười chưa cười đã tối, thoáng chốc trời đã trở nên nhá nhem. Lúc ấy cả 2 đều ngại ngại rồi nhưng chẳng thằng nào đề xuất bỏ ngang cả, cứ lầm lũi tiến bước. Một hồi thì cũng đến đầu trọc. 2 thằng đi một vòng quanh chân đồi để tìm cái miếu nhưng không thấy đâu. Em bảo về thôi, thằng bạn em đồng ý liền, nhưng nó bảo chờ nó đi đái cái đã.

Em ngồi bệt xuống 1 mô đất chờ. Lúc ấy trời khá tối rồi. Bỗng nhiên em nghe tiếng thằng bạn em kêu thất thanh, quay lại thì nó đang chạy vội ra chỗ em, vấp ngã và vội vàng đứng dậy chạy tiếp. Nó hét lên, chạy đi! Em chẳng hiểu gì nhưng hồn vía lên mây chạy chối chết. Thằng kia lập cập vừa chạy vừa ngã, người lấm lem đất ruộng. Về đến gần nhà, em mới hỏi nó gặp cái gì mà sợ thế. Lúc ấy mới nhìn mặt nó tái mét, và ánh mắt dại đi của đôi mắt nó thì đến giờ em vẫn không quên được. Nó hổn hển: tao gặp ma. Em bảo gặp ma làm sao, nó kể, lúc đang vừa đái xong thì nó bỗng nghe thấy có tiếng gọi đằng sau, nó quay lại thì thấy có 1 người đang đứng nhìn nó, hỏi sao mày đái ở đây, có biết là nhà ai không? Nói đến đây nó bảo thôi tao kể sau. Thấy nó bẩn như vùi từ trên xuống dưới nên em đồng ý để cho nó vào nhà tắm rửa.

Hôm sau qua rủ đi học thấy chị nó bảo nó ốm không dậy được, em đòi vào thăm thì nhà nó không cho vào, bảo đang cúng. Vài ngày sau thì nó đi học lại. Em mới hỏi chuyện hôm đó, nó kể thế này. Lúc có người hỏi thì nó nhìn thấy 1 ông hơi già hỏi. Nó chưa kịp nói gì thì nhìn thấy ông này không có chân. Ổng lơ lửng trên 1 mặt đất, chỉ nhìn thấy từ đầu gối trở lên. Thế là nó chạy luôn. Về nhà nó lăn ra ốm, kể lại chuyện với mẹ nó (bố nó đi xa nhà suốt). Mẹ nó sợ quá vội mời thầy đến cúng mất mấy buổi. Nghe người ta kể ở đầu trọc trước kia có 1 ông nông dân lúc gặp cơn dông đứng trú dưới gốc đa rồi bị sét đánh chết.

Chuyện chỉ có vậy thôi, em chẳng trực tiếp gặp, mà cũng không chắc thằng bạn có gặp thật hay nó ảo giác. Tuy nhiên em có thể chắc chắn 2 điều: một là không có người nào ngoài 2 đứa em khi bọn em đến chỗ đó, hai là thằng bạn em không bịa chuyện.
 

vietlong04

Active Member
Ðề: Re: Những câu chuyện tâm linh của dân HD

Sao mình nhớ, những người yếu bóng vía mới ko gặp ma chứ?
Truyện ma thì nhiều lắm, vì em từng ở 2 năm trong chùa (xin trọ học). Em xin kể 1 câu chuyện:
- Em thuộc dạng yếu bóng vía, nhát ma lắm :(. Lúc mấy ngày đầu xin vào chùa, chùa cho ở trong 1 phòng cũng khá rộng rãi (so với SV tụi e). nhưng lạ cái, trong chùa cũng có nhiều thằng ở trọ như e, nhưng 3-4 thằng lại chui rúc ở cái phòng khác nhỏ hơn phòng e ở, rủ qua ngủ chung nhất quyết ko chịu, mà tụi nó cũng ko nói tại sao. Nếu thiếu chỗ tụi nó còn giăng mùng ngoài hành lang, chứ nhất quyết ko vào phòng đó.
- E ngủ 1,2 bữa đầu ko sao. Từ bữa thứ 3 trở đi, ngày nào e cũng cảm thấy hồi hộp, sợ 1 cái gì đó mơ hồ, tay chân nổi da gà lên hết mà ko hiểu tại sao. E luôn có cảm giác có người ở trong phòng, dù ko thấy ai. Ở đc chừng 1 tuần, e chịu hết nổi nên tối khiêng mùng mền ra ngoài ngủ !
- Sau này thân hơn chút e mới biết: phòng đó ngày xưa có 1 bà bán nhang ở trong đó. Bà ko có con cháu, nương nhờ cửa chùa tá túc. Rồi bà chết trong chùa luôn, chết vì trượt chân trong phòng tắm. Có 1 thằng vào trước e, cũng thuộc loại cứng, ko sợ ma. Một đêm, nó đang nằm ngủ thì tự nhiên nghe tiếng cửa mở, nó mở mắt ra thì thấy một cái bóng trắng, tóc đen bay vào phòng. Nó mặc kệ, biết là ma (trong chùa gọi là vong) nhưng vẫn ngủ tiếp. Bất ngờ, con ma đó giật giật chân nó, kêu nó: "dậy dậy, chỗ này xưa giờ tao ngủ. dậy dậy." thằng này la lên: "tui mệt quá, bà cho tui ngủ đi". Con ma giật vài cái ko thấy hiệu quả, bất ngờ bóp thẳng vào chim thằng này một cái đau điếng ! Nó sợ quá, ôm mùng mền chạy tuốt, ko bao giờ ngủ phòng đó nữa !
- Phòng đó người nào vào cũng gặp con ma đó hết, ngay cả thầy trong chùa. Riêng e, có thể e yếu bóng vía nên chưa gặp bao giờ.
- E thề có trời đất chứng giám là ko hề dám nói sai nửa lời. Giờ kể lại mà còn nổi da gà :(
=)) Đoạn đầu đọc nổi da gà, tự dưng đọc đến đoạn bóp vào chim cười phọt nước, văn phong trào phúng thật
 

vietlong04

Active Member
Ðề: Re: Những câu chuyện tâm linh của dân HD

Người ta bảo những người "có khả năng" nhìn thấy ma thường là "yếu", yếu ở đây ko phải là yếu sinh lý hay yếu ... gì cả mà là yếu bóng vía. Chí ít thì cũng thuộc hàng đồng đồng, cốt cốt. Bản thân e chưa nhìn thấy ma hay đại loại là thế bao giờ, nhiều khi ngồi nghe lũ bạn hay người thân kể chuyện ma nọ, hồn kia e chả tin, mồm thì lúc nào cũng tự tin: "Còn đang muốn gặp ma 1 lần cho biết đây". Nói thế chứ, không tin thì ko tin thật nhưng các cụ thường nói: "Có thờ có thiêng, có kiêng có lành" nên bao giờ trước khi đi ngủ e cũng phải ... trước đã, đề phòng nửa đêm bàng quang, dạ dày dở chứng >:)

Có thờ có thiêng, có kiêng có lành /////;d em thì em ít tin nhưng vẫn thờ cúng đàng hoàng.
 

supham

Member
Ðề: Những câu chuyện tâm linh của dân HD

Ma
1. Chủ nghĩa duy vật bảo là không.
2. Chủ nghĩa duy tâm bảo là có.
3. Khoa học đang nghiên cứu.
 
Bên trên