Cần tiếp tục đẩy mạnh công tác tuyên truyền bằng nhiều hình thức nhằm không ngừng nâng cao nhận thức bảo vệ môi trường trong nhân dân (mở các buổi họp dân, sử dụng tờ rơi, phát thanh, truyền hình,…)
Ban hành quy định thu phí phục hồi môi trường từ các cơ sở có nguồn thải nhằm bổ sung kinh phí cho bảo vệ môi trường và giảm thiểu thiệt hại sức khỏe con người.
Quy hoạch lại các bãi chứa rác, bãi chôn rác cho phù hợp (địa điểm). Xây dựng ở mỗi xã có cơ sở xử lý rác để tái sử dụng phế liệu và làm phân bón.
Khuyến khích sự thu gom rác của người dân bằng cách dạy họ làm phân bón hoặc trao đổi rác với các dụng cụ học sinh.
Có chính sách đầu tư hơn nữa để tăng công suất xử lý rác , nhằm ngăn sự quá tải của các bãi chứa rác sau này.
Ở những bãi chứa rác lớn, xây dựng trang trại nuôi heo hoặc gà đẻ trứng để tận dụng những rác thải như các thứ rau, thức ăn thừa và các thực phẩm khác, số còn lại thì đem xử lý làm phân, hoặc đốt và đem chôn .
Tăng cường vai trò của học sinh sinh viên trong việc bảo vệ môi trường như tổ chức thu gom, kiểm tra việc thi hành của các hộ gia đình (tập trung ở nông thôn).
Có chính sách hỗ trợ và tạo việc làm cho người nghèo thông qua việc xử lý rác.
Sử dụng những chế phẩm sinh học để xử lý rác (các loại DDT , hoặc các loại thuốc xịt, thuốc diệt trừ chuột, bọ). Hiện nay đã có những hệ thống xử lý hiện đại. Đó là công nghệ seraphin , công nghệ này có khả năng xử lý rác thải rất triệt để (90%) làm phân hữu cơ, rất phù hợp với điều kiện đô thị Việt Nam, với giá thành đầu tư thấp(30-40%) so với công nghệ nhập từ nước ngoài.
Tóm lại, có nhiều kinh nghiệm, biện pháp xử lý rác thải khác nhau. Tuy nhiên, các biện pháp này có thể thích hợp với nơi này nhưng không thích hợp với nơi khác, có thể thích hợp vào thời điểm này nhưng vào thời điểm khác lại không thích hợp. Do đó, chúng ta cần nghiên cứu để tìm ra giải pháp tốt nhất