Ðề: Hot Summer Days (2010) : chuyện tình mùa cực nắng
Phim này là phim tình cảm làm theo kiểu Love Actually , Paris, je t'aime, New York I love You , hay Valentine day. Nếu bạn chưa quen với kiểu phim này thì poly giải thích chút xíu là bộ phim bao gồm nhiều câu chuyện tình ngắn của nhiều nhân vật, mà các nhân vật có chút ít liên kết với nhau, mối liên kết đó giúp kết nối mạch câu chuyện của bộ phim.
Ai thích dạng phim này thì cũng nên xem HK làm như thế nào. Phim này thật sự nếu nói xuất sắc thì không phải, nhưng so với kiểu phim tình cảm HK trước đây thì poly đánh giá phim này rất khá. Những chuyện tình trong phim mang hơi thở Á Đông nhiều hơn so với những phim Âu Mỹ, cũng có thể có và chuyện mà bạn có thể gọi là sến ( trẻ em, bệnh viện... ). Nhưng tổng thể, là những câu chuyện hấp dẫn và gần gũi với cuộc sống Việt Nam. Và điều gần gũi khiến poly tràn đầy cảm xúc cũng như muốn viết review ngay trong những ngày này, những ngày cực nắng , nên poly mới gọi phim này là "Hot Summer Days - Chuyện tình những ngày nắng cực " hehehehe
Hồ Xuân Hương xả cạn nước, buổi trưa Đà Lạt có thể cởi trần đi dạo mà ko bị gọi là khùng
Không biết các bậc tiền bối đã trải qua một mùa hè nào nóng kinh khủng như mùa hè năm 2010 này chưa. Còn đối với poly, một 7x đời cuối , thì có lẽ hè năm 2010 là năm nóng nhất mà poly từng trải qua trong bao nhiêu năm phơi nắng Saigon. Nóng đến nỗi mà bạn Mất Dép phải nói là nếu 2012 ko tận thế thì làm sao tiếp tục sống mà chịu nổi cái nắng như thế mỗi năm tiếp theo.
Nóng đến nỗi mà buổi trưa chạy xe máy chút xíu tìm quá ăn hay cafe máy lạnh trốn nóng , poly thấy hơi nóng từ mặt đường hắt lên bỏng da mặt, bàn tay phơi dưới ánh nắng gắt gao y như mình đang hơ bàn tay vô lửa. Nếu mà can đảm ngâm tay vô nước ngay lúc đó , thì có cảm giác như trong phim khi rèn thanh kiếm đỏ rực nhúng vào nước nghe xèo xéo bốc khói, nhúng tay mà cảm giác y chang như thế, kinh hòang.
Chính bởi thế xem phim này chỉ cần phần giới thiệu là đã thấy khóai rồi , ánh nắng chói chang, hình hơi nóng bốc lên từ mặt đất gây khúc xạ ánh sáng, các cao ốc khô khốc, người thì ai cũng nhễ nhại mồ hôi, chưa kể quang cảnh bờ biển đông đặc người...cứ y như chuyện poly đang thấy mỗi cuối tuần. Nói thế tức là poly ấn tượng phần hình ảnh ngay từ đầu phim. DOP ( người đạo diễn hình ảnh ) phim này theo poly rất khá, biết chọn những góc máy để miêu tả chi tiết cái nắng nóng thiêu đốt kinh khủng của một "mùa hè đỏ lửa" những vẫn đảm bảo hình ảnh rất đẹp và đầy hấp dẫn. Ví dụ nhỏ chút là từ hot = nóng bỏng tiếng anh có hai nghĩa, thì 2 nghĩa đó đều đúng trong phim. Cảnh bờ biển đen đặc người và bikini tam giác nằm xếp lớp như cá mòi . Nhìn cứ y như VT tuần rồi khi nắng chang chang như bà con cứ phải đổ ra biển cho dịu, để rồi về cháy da mà vẫn chen nhau mà đi.
Những ngày nắng nóng như thế này, đi làm về chạy ngoài đừơng , đều tuyệt vòi nhất poly mong muốn là một chai bia ướp lạnh.
Cầm vô đã mát tay, hớp một ngụm bia mát lạnh chạy từ đầu lưỡi lan xuống cổ họng mát dịu lồng ngực. Thú vị là gặp nhiều bạn ướp đá chai nước, rồi áo vô mặt cho đỡ nóng. Nhìn gương mặt nhiều cô bỏ khẩu trang ra , mướt mồ hôi , tóc ướt , tay cầm một chai nước rơm rớm hơi nước áp lên hay bên má. Nói ra có vẻ kỳ nhưng trời nóng mà nhìn cảnh đó nó khiêu dâm gì đầu áh. Và trong phim này thì tận dụng điều đó khá nhiều, thế mới thấy trời nóng mà có gái đẹp thì giải nhiệt hiệu quả như thế nào hehehe.
Nói đi thì phải nói lại, trời quá nóng, dưới cái nắng như thiêu như đốt cũng dễ khiến con người ta dễ nổi quạu, dễ đối xử với nhau bằng những cái đầu nóng. Trong phim chuyện này được lồng vào ko nhiều, chỉ là một thái độ hờ hững với khó khăn với người khác, chỉ vì bản thân mình. Nhưng poly thì chứng kiến ngoài đời luôn ngay buổi offline HD&3D, do quá đông, trời quá nóng , dành ghế rồi chỏang nhau . Cũng biết rằng ko thể ai cũng như ai , dễ nổi nóng và thiếu kềm chế. Nhưng chỉ xin nhớ rằng mọi người cũng bị hành hạ y như mình chứ có phải người ngồi mâm trên kẻ ngồi chiếu dưới đâu.
Lan man nhiều quá phải quay về phim thôi, phim có nhiều câu chuyện tình thú vị, và ở nhiều nơi như Bắc Kinh, Thẩm Quyến , Hồng Kông . Những chuyện tình này cũng có những bi hài hay sến . Nhưng theo poly nó còn thú vị một điểm nữa so với các phim Âu Mỹ trước là nó gồm những hòan cảnh kiểu Á Đông hơn, những ứng xử cũng như trường hợp trong phim nó gần với Việt Nam hơn.
Như chuyện câu bé mời kem người cậu thích , đạp xe dưới nắng khiến poly nhớ hồi trung học ( giờ mấy bé TP chắc ko đi xe đạp và cũng chẳng thém kem cây nữa rồi, Buds thôi ) . Chuyện anh chàng Ferari với cô giáo dương cầm, những lời nói dối đơn giản tự xây dựng cho mình một ảo mộng tươi đẹp hơn cuộc sống cơ cực hằng ngày. Những nụ cười mãn nguyện hạnh phúc đơn giản khi khó khăn cô đơn nhất có một người để chia sẻ để quan tâm.
Viết đến đây lại nhớ một cuộc gọi sau nửa đêm chỉ có tiếng khóc và khóc, chỉ để được nói chuyện với một người naò đó lúc đau khổ cô đơn nhất. Con người là động vật thông minh biết suy nghĩ, nhưng cũng chính vì vậy mà ýeu mềm nhiều đau khổ . Tại sao cứ phải yêu cứ phải nhớ mong chờ đợi những tn hay dt như cặp Wasabi trong phim . Ngồi đối diện nhau đó, tình cảm tràn đầy, ẩn ý tình cảm trong từng lời nói, cứ chờ đợi đối phương một câu thú nhận. Sao ko như đôi cá vàng trong hồ, cứ đến tuổi dậy thì hay mùa rụng trứng thì quất thôi, nhanh gọn lẹ đỡ tốn thời gian tinh thần vật chất .
Nhưng nếu thế thì còn gì là định nghĩa TY nữa . Như nữ khách quán mì tâm sự, nhiều khi ăn một tô mì rẻ tiền mà ngon lắm, vì có một người so đũa, gắp cho ăn và bàn tay vẫn nắm chặt bàn tay . Đơn giản thế thôi . Bữa ăn ngon nhất mà poly ăn gần đây là một dĩa cơm bình dân với cá nục hấp chấm nước mắm, chỉ vậy thôi mà ngon.
Thôi lan man ngòai phim vậy đủ rồi, các bạn nên xem phim này. Àh quên ngòai các dv chính như Trương Ngọc Hữu , Tạ Đình PHong, Ngô Ngạn Tổ, Từ Nhược Tuyên thì cũng có vài gương mặt quen thuộc khác của điện ảnh HK vào vai Cameo trong phim như Trương Mạn Ngọc (cái vai cameo phim nào mà poly ko nhớ ), Lưu Gia Huy , Thái Trác Nguyên.....
Một phim để giái trí cũng ổn mà suy gẫm cũng nhiều thứ hay ho. Viết cho một mùa hè cực nóng và một ngày nắng cực quá sức . Hehehehe