Game Night (2018)

torune

Film critic
Đã rất lâu, từ thời "Tucker and Dale vs Evil", mình mới có cảm giác tương tự khi xem "Game Night" - một phim đương đại của dòng 'black comedy' (hài kịch đen). Cảm giác đó là: sảng khoái nhưng cũng đầy tội lỗi.

gn01.jpg

Black comedy khai thác tiếng cười ở những tình huống bất ngờ và đụng chạm tới khá nhiều yếu tố như sinh mạng, đức tin, quan điểm cá nhân... nên những pha gây cười của dòng phim này từ lâu gây nhiều tranh cãi. Và, nếu cười được với gần như mọi phim black comedy, có thể bạn đang chia sẻ cùng suy nghĩ với những tên sát nhân máu lạnh !?

Trên đây là nghiên cứu đúc kết từ... suy nghĩ cá nhân của mình mà ra thôi :D chứ không có gì. Ai muốn 'take it serious' thì tự nhiên nhé.


Trở lại với 'Game Night', phim gây chút ấn tượng lạ mắt ở sự nhất quán giữa cảnh quay với đề tài mà phim lấy cảm hứng. Cụ thể, phong cách quay tift-shift khiến cho quang cảnh trông phim 'bỗng chốt thu bé lại', vừa bằng những món đồ chơi trên các bàn board game.

Nửa đầu phim, yếu tố gây cười chiếm ưu thế. Nhưng, nhà làm phim làm theo kiểu: tạo đầu mối (hint) cho khán giả qua những pha trò chuyện, cách cư xử... nửa đùa nửa thật của nhân vật, khiến cho khán giả đoán già đoán non.

Điếc thì không sợ súng...

Dù vẫn bị 'stereotype' nhưng dàn cast trong phim là một điểm cộng, mọi người tung hứng với nhau rất tốt nhưng cũng dễ nhận thấy: vai chính được giao cho Jason Bateman và Rachel McAdams. Diễn viên phụ đều làm tròn vai nhưng người để lại ấn tượng nhất cho mình là Jesse Plemons - còn được biết đến với biệt danh 'Meth Damon' (vì sao thì nhìn ảnh sẽ rõ :D).

Ngưỡng tưởng tác giả cho Jesse Plemons một vai kiểu như trong 'Black Mirror' nhưng hóa ra anh lại làm nhân vật cứu cánh cho cả team.

... mà đúng thì không cần làm xiếc.

Nửa sau phim, 'Game Night' chuyển sang kiểu rượt đuổi thường thấy của Hollywood và đặc sệt 'black comedy' qua những cảnh quay bạo lực, máu me... Không phải máu me kiểu phim hành động mà họ cố làm cho bất ngờ, cho bầy hầy ra và khiến khán giả bật cười mặc dù nếu tách ra khỏi bối cảnh thì những tai nạn này không đáng để cười. Đơn giản là vậy. Vậy nên, mới nói 'Game Night' khá khôn ngoan khi cho ra được những 'tiếng cười đầy tội lỗi'.

Tóm lại, với mình, 'Game Night' thành công ở chỗ làm được 'black comedy' nhưng không gây khó chịu, khó hiểu hay phản cảm. Phim làm joke kiểu ôn hòa, vừa giỡn xong rồi lại xoa dịu khán giả. Khi vừa chạm nhẹ tới những khái niệm sâu hơn như tội phạm, cướp bóc, âm mưu... hay gì gì đấy, thì... BÙM một phát, đạn rơi, máu chảy !!! Mọi thứ dừng lại, nhường chỗ cho tiếng cười.

gn02.jpg

torune@hdvietnam
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bên trên