Những “bác sĩ hoa súng”
Nhiều người mắc bệnh về da liễu đã “tôn vinh” bác sĩ Nguyễn Xuân Nguyên có phòng mạch tư ở số 44/007 đường Nguyễn Thông và bác sĩ Vương Tự Kiên có phòng mạch ở địa chỉ 127 Bà Huyện Thanh Quan đều ở quận 3- TPHCM là “chuyên gia về tiêm” và “đụng đâu tiêm đó”.
Trong vai một người bệnh, tôi đến phòng mạch 44/007 và được vị bác sĩ này thăm khám. Sau khi đến lượt vào phòng khám, bác sĩ Nguyên lướt mắt chưa tới 1 phút rồi phán: “Em bị viêm da tiết bả phải chích 1 liều và uống thêm 5 ngày thuốc nữa mới khỏi”.
Chưa kịp phân trần, vị này lấy từ ngăn kéo ra một hộp thuốc gõ gõ rồi dùng bơm tiêm hút vào và bảo tôi lên giường để tiêm. Hỏi nếu không tiêm có ảnh hưởng gì không, bác sĩ Nguyên nói: “Không chích thì mất 40 nghìn đồng, nếu chích thì mới khỏi bệnh được, bệnh này không chích để về sau sẽ lây lan ra cả mặt!”.
Nghe vậy tôi liều nhắm mắt để… “chuyên gia tiêm”. Sau khi xong việc, ông Nguyên vứt ống tiêm và lọ thuốc vào sọt rác rồi lấy toa thuốc kê ngay. “Bốn loại thuốc uống trong vòng 5 ngày giá 140 nghìn đồng. Không lành bệnh không lấy tiền!”, bác sĩ Nguyên hể hả.
Tiếp tục hành trình “đi chữa bệnh”, tôi tới địa chỉ có biển đề tên Bác sĩ Vương Tự Kiên, chuyên khoa Da liễu. Phòng khám và một nhà thuốc nhỏ không có bảng hiệu lọt thỏm trong một con hẻm nhưng cũng khá đông bệnh nhân ngồi chờ.
Đến lượt khám cho tôi, là một vị bác sĩ khoảng 35 - 40 tuổi. Tôi trình bày về trường hợp của mình hay nổi dị ứng khi nhâm nhi vài cốc rượu bia, bác sĩ này lấy tay khẩy khẩy lên mặt rồi phán:“Bệnh anh phải chích thôi!”. Tôi bảo: Em ngán tiêm lắm, có thuốc gì bác sĩ bán cho về uống cũng được.
“Chuyên gia chích” này “OK” ngay và khuyến cáo tôi: “Nhưng bệnh anh không chích thì khó lành lắm đó!”, rồi ghi toa thuốc cho tôi bảo ra ngoài thanh toán tiền khám 30 nghìn đồng và mua thuốc.
Không chỉ mình tôi gặp phương pháp trị bệnh là “đụng đâu tiêm đó” mà trước đó, ngày 17/3 chị Trần Thị Th. 34 tuổi ở 889/14 Hoàng Hoa Thám, quận Bình Thạnh sau khi đến khám tại phòng mạch số 44/007 của bác sĩ Nguyên do chứng rụng tóc và da đầu ngứa, cũng được bác sĩ này bảo “phải tiêm” trước khi kê toa thuốc.
Hay ngày 16/4 chị Nguyễn.T.H.- giáo viên tiểu học ở đường Tuệ Tĩnh, phường 12, quận 11 cũng được vị bác sĩ Nguyên bảo chị H. phải tiêm ngay bệnh mới lành.
Chị H. cho biết: Bác sĩ bảo tiên 5 ngày là trị hết bệnh nhưng gần 20 ngày sau bệnh em vẫn không thuyên giảm chút nào. Bực mình ngày 5/5 em lại đến khám, lấy tên và địa chỉ khác để khám, vị bác sĩ này bảo em bị viêm da và “bổn cũ soạn lại” là em phải tiêm, khiến em choáng luôn!”.
Nghe tin bác sĩ V. giỏi về lĩnh vực tim mạch công tác tại Viện Tim TPHCM có phòng mạch ở đường Đông Sơn, quận Tân Bình, bà H. lặn lội từ Đà Nẵng vào phòng mạch của bác sĩ này để được khám.
Ngày 26/4, bà H. tìm đến phòng mạch này và mừng thầm vì đã tìm đúng địa chỉ bởi cái tên bác sĩ V. chuyên khoa Tim mạch của Viện Tim nằm to tướng ở tấm bảng treo ngoài nhà.
Tuy nhiên, sau khi mỏi mòn chờ để được vào khám, bà mới vỡ lẽ vì vị bác sĩ mà bà mong muốn được ông tận tay khám không có nhà, thay vào đó là một bác sĩ khác làm ở Bệnh viện Nguyễn Tri Phương TPHCM.
Bà H. thì biết được chuyện này vì trước đó bác sĩ V. đã khám và làm các xét nghiệm tại Viện Tim cho bà, còn gần 50 bệnh nhân khác từ các tỉnh mới về phòng mạch của bác sĩ V. để khám lần đầu đều…chẳng ai biết mặt mũi ông V. như thế nào, nên có bác sĩ khám thay họ cũng tưởng là ông V.
Những “chiêu” khám thay như vậy hiện đã nở rộ lại một số phòng mạch tư ở TPHCM. Tại phòng mạch da liễu của bác sĩ Vương Tự Kiên tôi thật bất ngờ khi biết được người vừa khám cho mình là một bác sĩ khám thay.
Bằng chứng là ở Phòng Quản lý dịch vụ Sở Y tế- nơi cấp chứng chỉ hành nghề và giấy chứng nhận đủ điều kiện hành nghề cho hệ thống y tế tư nhân cho thấy, hồ sơ của phòng mạch tại địa chỉ 127 Bà Huyện Thanh Quan của bác sỹ Vương Tự Kiên, người đứng tên phòng khám này đã bước sang tuổi 81.
Trong khi người khám và ký trong toa thuốc của tôi cũng với cái tên Vương Tự Kiên nhưng mới chỉ chừng 35- 40 tuổi(?!). Tương tự tại phòng mạch ở 72 Bàn Cờ, quận 3 có phòng khám của bác sỹ Kim Hương. Nhưng do bác sĩ Hương đã “tuổi già sức yếu” nên thường xuyên vẫn thấy hai mẹ con bà Trần Thị Lài khám thay. Vì thế chẳng ai biết được những vị bác sĩ khám thay này là ai, trình độ chuyên môn ra sao.
Người bệnh lãnh đủ!
Tiếp tục hành trình khám bệnh tại phòng mạch chuyên da liễu ở số 10 Phạm Đình Toái, phường 6, quận 3 của bác sĩ Dương Thị Minh Nguyệt, vị bác sĩ này cho biết tôi bị bệnh viêm da ở vùng da nhờn.
Nhưng vị bác sĩ này không tiêm mà thay vào đó là một toa thuốc gồm 5 loại: Omega 20 viên, Vitamin B2 10 viên, Hepatotonic 20 viên, Cetirizim 10 viên và 1 chai thuốc dung dịch lưu huỳnh thoa… mà bác sĩ Nguyệt bảo ra quầy thuốc của mình để lấy và không quên dặn chi thêm 30 nghìn đồng tiền khám.
Tại quầy thuốc cô y tá nhẩm tính toa thuốc của tôi hết 190.000 đồng. Tuy nhiên, khi đem toa thuốc này ra các nhà thuốc lớn như Mỹ Châu trên đường Hai Bà Trưng và hiệu thuốc Yteco, nơi đây chỉ lấy cho tôi các loại thuốc như vậy nhưng với giá chỉ có 66.000 đồng.
Nghĩa là người bệnh đã bị “chém” hơn 3 lần. Hay như toa thuốc mà bác sĩ Nguyễn Xuân Nguyên kê cho tôi có 4 loại trị bệnh viêm có giá 140.000 đồng, nhưng khi ra mua ngoài chỉ có giá 69.000 đồng.
Chị Nguyễn Thị H. cho biết: Sau khi khám tại số 44/007, Nguyễn Thông vị bác sĩ Nguyên chỉ cho 3 vỉ thuốc mà không kê toa với số tiền 150.000 đồng. Nhưng sau đi hỏi các tiệm ngoài mới biết đó chỉ là 3 vỉ thuốc chống rộp lưỡi có tổng giá 40.000 đồng.
Cùng cảnh ngộ “mất tiền oan” là chị Trần Thị Th. cũng đã mua một nửa toa thuốc sau khi khám tại phòng khám số 10 Phạm Đình Toái với giá 175.000đồng. Tuy nhiên, toa thuốc của chị thực bán ở các tiệm thuốc ngoài chỉ có giá 82.000 đồng.
Theo Lê Nguyễn_Tiền phong