Thơ Phùng Quán - Chống tham ô lãng phí

HDdream

Member
CHỐNG THAM Ô LÃNG PHÍ ( thơ Phùng Quán 1956)


Tôi đã đi qua

Những xóm làng chiến tranh vừa chấm dứt

Tôi đã gặp

Những bà mẹ quấn giẻ rách

Da đen như củi cháy giữa rừng

Kéo dây thép gai tay máu ròng ròng

Bới đồn giăc, trồng ngô trỉa lúa…

Tôi đã đi qua

Những xóm làng vùng Kiến An, Hồng Quảng

Nước biển dâng cao ướp muối cả cánh đồng

Hai mùa rồi, lúa không có một bông

Phân người toàn vỏ khoai tím đỏ,

Tôi đã gặp những em thơ còm cõi

Lên năm lên sáu tuổi đầu

Cơm thòm thèm độn cám và rau

Mới tháng ba đã ngóng mau đén Tết !

Để được ăn no có thịt

Một ngày…một ngày…



Tôi đã đi giữa Hà Nội

Những đêm mưa lất phất

Đường mùa đông nước nhọn tựa dao găm

Chị em công nhân đổ thùng

Run lẫy bẫy chui hầm xí tối

Vác những thùng phân…

Thuê một vạn một thùng

Mấy ai dám vác ?

Các chị suốt đêm quần quật

Sáng ngày vừa đủ nuôi con…

Một triệu bài thơ không nói hết nhọc nhằn

Của nhân dân lao động

Đang buộc bụng, thắt lưng để sống

Để dựng xây, kiến thiết nước nhà

Để yêu thương, nuôi nấng chúng ta

Vì lẽ đó

Tôi quyết tâm rời bỏ

Những vườn thơ đầy bướm đầy hoa

Những vần thơ trang kim vàng mã

dán lên quân trang đẫm mồ hôi và

máu tươi của Cách Mạng !

Như công nhân

Tôi quyết đúc thơ thành đạn

Bắn vào tim những kẻ làm càn

Vào lũ người tiêu máu của dân

Như tiêu bạc giả !

Các đồng chí ơi !

Tôi không nói quá

Về Nam Định mà xem

“Đài xem lễ” họ cao hứng dựng lên

Nửa chừng bỏ dở

Mười một triệu đồng dầm mưa giãi gió

Mồ hôi máu đỏ mốc rêu

Những con chó sói quan liêu

Nhe răng cắn rứt thịt da cách mạng !

Nghe gió mùa đông thâu đêm suốt sáng

Nhớ” Đài xem lễ” tôi xót bao nhiêu

Đất nước đêm nay không đếm hết người nghèo

Thiếu cơm thiếu áo…

Bọn tham ô, lãng phí, quan liêu

Đãng đã phê bình trên báo

Còn bao tên chưa ai biết ai hay ?

Lớn, bé, nhỏ, to, cao, thấp, béo, gầy…

Chúng nẩy nòi, sinh sôi như dòi bọ !

Khắp đất nước đâu đâu chẳng có !

Đến một ngày Đảng muốn phê bình tất cả

E phải nghìn số báo Nhân Dân !

Tôi đã dự những phiên tòa xử tội

Những con chuột mặc áo quần bộ đội

Đục cơm khoét áo chúng ta

Ăn cắp máu dân đổi chác đồng hồ

Kim phút kim giờ lép gầy như bụng đói

Những mẹ già, em trai, chị gái…

Còng lưng rỏ máu lấn vành đai !

Trung ương Đảng ơi !

Lũ chuột mặt người chưa hết

Đảng cần lập một đội quân trừ diệt

Có tôi !

Đi trong hàng ngũ tiền phong.


Hnay đọc đi đọc lại bài thơ này thấy thấm lắm. post lên cho anh em cùng đọc và suy ngẫm.
 

alext

New Member
Ðề: Thơ Phùng Quán - Chống tham ô lãng phí

CHỐNG THAM Ô LÃNG PHÍ ( thơ Phùng Quán 1956)


Tôi đã đi qua

Những xóm làng chiến tranh vừa chấm dứt

Tôi đã gặp

Những bà mẹ quấn giẻ rách

Da đen như củi cháy giữa rừng

Kéo dây thép gai tay máu ròng ròng

Bới đồn giăc, trồng ngô trỉa lúa…

Tôi đã đi qua

Những xóm làng vùng Kiến An, Hồng Quảng

Nước biển dâng cao ướp muối cả cánh đồng

Hai mùa rồi, lúa không có một bông

Phân người toàn vỏ khoai tím đỏ,

Tôi đã gặp những em thơ còm cõi

Lên năm lên sáu tuổi đầu

Cơm thòm thèm độn cám và rau

Mới tháng ba đã ngóng mau đén Tết !

Để được ăn no có thịt

Một ngày…một ngày…



Tôi đã đi giữa Hà Nội

Những đêm mưa lất phất

Đường mùa đông nước nhọn tựa dao găm

Chị em công nhân đổ thùng

Run lẫy bẫy chui hầm xí tối

Vác những thùng phân…

Thuê một vạn một thùng

Mấy ai dám vác ?

Các chị suốt đêm quần quật

Sáng ngày vừa đủ nuôi con…

Một triệu bài thơ không nói hết nhọc nhằn

Của nhân dân lao động

Đang buộc bụng, thắt lưng để sống

Để dựng xây, kiến thiết nước nhà

Để yêu thương, nuôi nấng chúng ta

Vì lẽ đó

Tôi quyết tâm rời bỏ

Những vườn thơ đầy bướm đầy hoa

Những vần thơ trang kim vàng mã

dán lên quân trang đẫm mồ hôi và

máu tươi của Cách Mạng !

Như công nhân

Tôi quyết đúc thơ thành đạn

Bắn vào tim những kẻ làm càn

Vào lũ người tiêu máu của dân

Như tiêu bạc giả !

Các đồng chí ơi !

Tôi không nói quá

Về Nam Định mà xem

“Đài xem lễ” họ cao hứng dựng lên

Nửa chừng bỏ dở

Mười một triệu đồng dầm mưa giãi gió

Mồ hôi máu đỏ mốc rêu

Những con chó sói quan liêu

Nhe răng cắn rứt thịt da cách mạng !

Nghe gió mùa đông thâu đêm suốt sáng

Nhớ” Đài xem lễ” tôi xót bao nhiêu

Đất nước đêm nay không đếm hết người nghèo

Thiếu cơm thiếu áo…

Bọn tham ô, lãng phí, quan liêu

Đãng đã phê bình trên báo

Còn bao tên chưa ai biết ai hay ?

Lớn, bé, nhỏ, to, cao, thấp, béo, gầy…

Chúng nẩy nòi, sinh sôi như dòi bọ !

Khắp đất nước đâu đâu chẳng có !

Đến một ngày Đảng muốn phê bình tất cả

E phải nghìn số báo Nhân Dân !

Tôi đã dự những phiên tòa xử tội

Những con chuột mặc áo quần bộ đội

Đục cơm khoét áo chúng ta

Ăn cắp máu dân đổi chác đồng hồ

Kim phút kim giờ lép gầy như bụng đói

Những mẹ già, em trai, chị gái…

Còng lưng rỏ máu lấn vành đai !

Trung ương Đảng ơi !

Lũ chuột mặt người chưa hết

Đảng cần lập một đội quân trừ diệt

Có tôi !

Đi trong hàng ngũ tiền phong.


Hnay đọc đi đọc lại bài thơ này thấy thấm lắm. post lên cho anh em cùng đọc và suy ngẫm.

Người tham nhũng là người có chức có quyền nên người chống cũng phải là người có chức có quyền mà còn phải lớn hơn nữa....Cái khó là kiếm đâu ra người có chức có quyền mà không...tham nhũng để chống tham nhũng!!
 

HDdream

Member
Ðề: Thơ Phùng Quán - Chống tham ô lãng phí

Người tham nhũng là người có chức có quyền nên người chống cũng phải là người có chức có quyền mà còn phải lớn hơn nữa....Cái khó là kiếm đâu ra người có chức có quyền mà không...tham nhũng để chống tham nhũng!!

1 là có bản lĩnh, 2 là dám về vườn sớm, 3 là đã già rồi.:D
 

chuot

New Member
Ðề: Thơ Phùng Quán - Chống tham ô lãng phí

Mùa xuân nhớ Bác


Mùa xuân về nhớ Bác khôn nguôi
Tiếng pháo giao thừa nhớ ngày xuân Bác còn chúc Tết


Vần thơ thân thiết
Ấm áp lòng người
Bác đã đi xa rồi
Để lại chúng con bao nỗi nhớ
Người cha đã đi xa.


Các anh ơi, Mùa xuân về đọc thơ xuân các anh trên báo Đảng
Lòng càng nhớ Bác nhiều hơn
Làm sao có thể quên
Mỗi lần gặp Bác
Bác bắt nhịp bài ca đoàn kết
Người thường nhắc nhở:
Yêu nước, thương dân
Dẫu thân mình có phải hy sinh
Cũng chỉ vì trường xuân cho đất Việt.


Mùa xuân về đọc thơ xuân các anh
Tuổi trẻ chúng tôi thấy lòng mình day dứt
Day dứt vì mình chưa làm được
Những điều hằng ước mơ
Những điều chúng tôi thề
Dưới cờ Đoàn trong giờ kết nạp,
Tuổi trẻ chúng tôi tha thiết
Được Đảng chăm lo
Được cống hiến cho quê hương nhiều nhất


Nhưng tuổi trẻ chúng tôi
Không ít người đang lỡ thì, mai một.


Theo năm tháng cuộc đời
Ngoảnh lại nhìn, mình chưa làm được bao nhiêu
Bởi một lẽ chịu hẹp hòi, ích kỷ
Thanh niên chúng tôi thường nghĩ:
Bỏ công gieo cấy, ai quên gặt mùa màng


Mỗi vụ gieo trồng
Có phải đâu là lép cả?


Tuổi trẻ chúng tôi vẫn tự hào
Những trang sử vẻ vang dân tộc
Chúng tôi được học
Được thử thách nhiều trong chiến tranh


Chúng tôi nghĩ: Nguyễn Huệ - Quang Trung
Lứa tuổi hai mươi lập nên nhiều chiến công hiển hách.
Lẽ nào tuổi trẻ hôm nay thua thiệt
Có học hành, lại phải sống cầu an
Phải thu mình, xin hai chữ “bình yên”
Bởi lẽ đấu tranh – tránh đâu cho được?


Đồng chí không bằng đồng tiền
Bằng lòng vẫn hơn bằng cấp
Có ai thấu chăng
Và ai phải sửa?
Mỗi xuân về con càng thêm nhớ Bác


Lòng vẫn thầm mơ ước
Bác Hồ được sống đến hôm nay
Làm nắng mặt trời xua tan hết mây
Trừ những thói đời làm dân oán trách


Có mắt giả mù, có tai giả điếc
Thích nghe nịnh hót, ghét bỏ lời trung
Trấn áp đấu tranh, dập vùi khốn khổ


Cùng chí hướng sao bầy mưu chia rẽ?
Tham quyền cố vị
Sợ trẻ hơn già


Quên mất lời người xưa:
“Con hơn cha là nhà có phúc”
Thời buổi này,
Không thiếu người xông pha thuở trước
Nay say sưa trong cảnh giàu sang
Thoái hóa, bê tha khi dân nước gian nan?


Mùa xuân đất nước
Nhớ mãi Bác Hồ
Ta vẫn hằng mong lý tưởng của Người
1985
Phạm Thị Xuân Khải
 
Ðề: Thơ Phùng Quán - Chống tham ô lãng phí

Tham nhũng thì ở đâu chả có bác,chỉ là ít hay nhiều thôi,giả sử anh em mình ở địa vị người ta,nằm trên 1 đống tiền liệu mình có tiêu nhỉ?
 

truongcali

New Member
Ðề: Thơ Phùng Quán - Chống tham ô lãng phí

Chống cứ chống, tham nhũng vẫn còn. Khỏ cho dân tộc.
 
Bên trên