Topic giới thiệu các phim ngắn hay

poly

Banned
Alma (2009)

4270486608_476bcc9909_o.jpg



Có 2 bộ phim hoạt hình kinh dị dành cho trẻ em mà tui rất thích trong năm 2009 vừa qua. Một là Coraline – phim này thì chắc là ai xem xong cũng thích hết. Hai là Alma – một phim ngắn ra mắt vào dịp Noel mới đây.

Là một phim kinh dị dành cho trẻ em, Alma không có có những cảnh máu me gớm ghiếc, cũng chẳng có những hình ảnh quá ghê rợn làm ám ảnh những đứa trẻ mỗi khi đêm về. Nhưng tuy chỉ là một phim ngắn dài 5 phút 30 giây, Alma cũng kịp đưa người xem trải qua từng bậc thang cảm xúc trong tạo nên một bài học nhẹ nhàng, đơn giản nhưng thấm thía với lũ trẻ.

Xem Alma, thấy cái cách người ta kể một câu chuyện kinh dị ngắn sao mà hay ghê. Phim ngắn, cảnh đơn giản thế mà cảm giác ban đầu và về sau thì thật khác biệt. Nỗi sợ được khai thác nhẹ nhàng, tăng dần, và thông tin cũng được hé lộ từ từ vừa đủ thật hấp dẫn. Tui rất thích những bộ phim đưa ra một lượng thông tin vừa đủ như Alma lắm nha. Không cần dong dài làm gì, thông tin đưa ra gọn gàn súc tích và gợi mở như vậy mới khiến người xem phải suy nghĩ nhiều điều sau khi xem. Còn với một đứa nhỏ sau khi xem phim này, tui tin trí tưởng tượng của nó sẽ tha hồ bay bổng từ đoạn kết trong phim.


nguồn bài viết
http://thantrongtuananh.com/alma-2009/

Website chính thức: http://almashortfilm.com/

Xem online
http://vimeo.com/4749536
 

poly

Banned
Ðề: Topic giới thiệu các phim ngắn hay

Meet Meline (2009)

2911a.jpg



Meet Meline là một bộ phim hoạt hình 3D ngắn đầy ấn tượng. Nhất là khi bạn biết rằng bộ phim này chỉ do 4 người thực hiện: 2 người phụ trách hình ảnh, 1 người tiếng động và 1 nhạc sĩ. Là một phim độc lập, Meet Meline còn khiêm tốn trong khoản kinh phí là Zero đồng bởi tất cả những gì các thành viên cần chỉ là ở nhà và làm việc trên những chiếc máy tính cá nhân của mình. Nhưng trái với sự khiêm tốn về mặt nhân sự đó, bộ phim gần như hoàn hảo về mọi mặt.

Xem phim này, không tính phần âm nhạc và âm thanh, tui thử nhẩm tính từng đầu việc phải làm để ra được sản phẩm cuối cùng. Rồi mỗi đầu việc đòi hỏi bao nhiêu thời gian cũng như trí tuệ cho nó… mà phát hoảng không hiểu làm sao mà 2 con người lại có thể làm được tất cả những việc này. Từng tạo hình, bối cảnh, khung hình, chuyển động, hiệu ứng… đều được chăm chút kỹ lưỡng và có một ý đồ rõ ràng. Thật đáng kinh ngạc!


nguồn bài viết
http://thantrongtuananh.com/meet-meline-2009/

Website chính thức: http://www.meetmeline.com/

xem online
http://vimeo.com/10471831

The making of
http://vimeo.com/7708580
 

poly

Banned
Ðề: Topic giới thiệu các phim ngắn hay

French Roast (2009)

4260344888_1de1084f24_o.jpg


French Roast là một bộ phim trào phúng ý nhị đậm chất Pháp. Kịch bản đơn giản: Cảnh phim chỉ gói gọn trong một tiệm cà phê nhỏ với nhân vật chính là một viên công chức hói đầu vào quán mà quên đem theo tiền. Chuyện xảy ra tưởng chừng đơn giản nhưng từ thói sĩ diện hảo, ngu dốt, lạnh lùng, tàn nhẫn và một chút hiểu lầm… câu chuyện đã đẩy đi thật xa. Để rồi ở phút cuối cùng, mọi thứ lại trở về đúng với lời giải đơn giản nhất mà người ta lẽ ra phải làm từ đầu

Là một phim ngắn dài 8 phút 15 giây, toàn bộ câu chuyện diễn ra trọn vẹn một cách gọn gàn. Từng nhân vật được giới thiệu ngắn gọn, rõ ràng nhưng đầy đủ (và không dư thừa) các chi tiết sẽ phục vụ cho câu chuyện sắp sửa xảy ra. Tình huống xung đột xuất hiện nhanh chóng sau phần giới thiệu rồi từ từ phát triển tăng dần. Các nhân vật mới được đưa vào cũng được miêu tả vừa đủ trước khi nhanh chóng hòa vào mạch chuyện, làm tăng thêm sự xung đột vốn có. Để rồi cuối cùng, nút thắt lớn nhất được bày ra khi cả 5 nhân vật đồng thời tương tác với nhau và cũng cùng một lúc, tất cả vỡ òa cả về hình ảnh, âm thanh và kịch bản – bài toán lớn được giải, bài toán nhỏ được xử lý đơn giản và bộc lộ giá trị tư tưởng của bộ phim.

Tui rất thích phần tạo hình và cách bố trí góc máy trong bộ phim này. Hình ảnh được dựng thô kệch cục mịch trông hơi già nhưng ấn tượng và tăng thêm chất trào phúng của bộ phim. Góc máy từ đầu đến cuối phim chỉ có một và được kéo ra đưa vào thông qua lớp kính cửa sổ và tấm gương phía sau giúp người xem theo dõi đầy đủ không gian từ trong ra ngoài tiệm cà phê này. Quá tuyệt!

nguồn bài viết
http://thantrongtuananh.com/french-roast-2009/

Website chính thức của phim: http://www.frenchroast.fr/

xem online
http://vimeo.com/8172551
 

poly

Banned
Ðề: Topic giới thiệu các phim ngắn hay

[yt]http://www.youtube.com/watch?v=ehbNXNVi2wc[/yt]
 

poly

Banned
Ðề: Topic giới thiệu các phim ngắn hay

[yt]http://www.youtube.com/watch?v=Jmbv8kevQ-E[/yt]
 

nguyenma

Member
Ðề: Topic giới thiệu các phim ngắn hay

em thấy phim ngắn hay nhất mà mình từng xem là father and daughter hình như có đoạt oscar, 2000 thì phải :-?

và có 1 đoạn khoảng 15 phút đầu tiên của phim Up em thấy cũng rất là tuyệt vời, mặc dù nó ko phải là phim ngắn :-< nhưng đó là 1 đoạn riêng biệt hết sức xúc động :)
 

poly

Banned
[PHIM NGẮN] Cô gái 100% hoàn hảo.

Bài thi tốt nghiệp của sinh viên Nguyễn Vĩnh Thắng, Lớp Đạo Diễn Điện Ảnh Khóa 7, trường ĐH SKĐA TPHCM.

Được chuyển thể từ truyện ngắn "Buổi sáng đẹp trời tháng 4 gặp cô gái 100% hoàn hảo" của Haruki Murakami.

Kịch bản, đạo diễn, quay phim, dựng phim: Nguyễn Vĩnh Thắng.
Diễn viên: Kiều Tuấn, Donna Wang.
Phó đạo diễn: Đinh Hà Uyên Thư.
Tổ chức sản xuất: Phạm Trần Bảo Quyên.

Sản xuất 12/2010.


[video=youtube;2aRqJXkHMc8]http://www.youtube.com/watch?v=2aRqJXkHMc8[/video]


Haruki Murakami - Buổi sáng đẹp trời tháng tư gặp một em gái hoàn hảo 100%

Một buổi sáng đẹp trời tháng tư, trên một con đường hẹp ở khu phố Harujuku sang trọng gần Tokyo, tôi đã đi ngang qua một em gái hoàn hảo 100%.

Phải nói thực là nàng chẳng ưa nhìn chút nào. Nàng chẳng nổi bật về bất cứ phương diện gì. Quần áo nàng chẳng có gì đặc biệt. Sau lưng nàng, tóc vẫn chưa quấn lại gọn gàng, như thể mới ngủ dậy. Nàng cũng không còn trẻ, chắc cũng gần ba mươi, nói chính xác là nàng không còn thích hợp với từ “cô gái” nữa. Nhưng từ xa năm mươi thước, tôi biết nàng là cô gái hoàn hảo 100% đối với mình. Khoảnh khắc nhìn nàng, con tim tôi quay cuồng và miệng tôi khô cằn như sa mạc.

Có lẽ bạn có những mẫu người con gái đặc biệt cho riêng mình - người có mắt cá chân mỏng manh, mắt bồ câu hay những ngón tay thanh tú, và bạn bị quyến rũ theo những người con gái luôn dành thời gian để chuẩn bị từng bữa ăn. Dĩ nhiên tôi cũng có ý thích riêng của mình. Đôi khi trong nhà hàng, tôi nhận thấy mình đang nhìn một cô gái bàn kế bên vì tôi thích dáng mũi cô ta.

Nhưng không ai có thể đảm bảo rằng cô gái hoàn hảo 100% của mình có thể đáp ứng với mẫu người đã được hình dung nào đó. Càng thích cái mũi của các nàng bao nhiêu, tôi càng không thể nhớ hình dáng các nàng như thế nào. Dù chỉ một nàng thôi thì cũng thế. Mọi điều tôi nhớ được là nàng không có một vẻ đẹp gì tuyệt vời. Thật là kỳ lạ.

Tôi sẽ bảo với một ai đó: “Hôm qua mình đã lướt qua một nàng hoàn hảo 100% trên đường đi đấy”.

“Thế hả?”, anh ta nói. “Có dễ thương không?”

“Thực sự là không.”

“Thế đó là mẫu người anh thích à?”

“Tôi chẳng biết. Dường như tôi không thể nhớ bất cứ điều gì về nàng ta - kiểu mắt của nàng hay kích cỡ bộ ngực cũng thế”.

“Lạ thật đấy”.

“Vâng, đúng là lạ thật”.

“Dù sao đi nữa, anh đã làm gì, có bắt chuyện với nàng không? Có đi theo nàng ta không?”, anh ta sẽ nói với vẻ chán chường.

“Không. Chỉ lướt qua nàng ta trên đường đi thôi”

Nàng đi từ đông sang tây, và tôi đi từ tây sang đông. Đó là một buổi sáng tháng tư tuyệt đẹp.

Giá như tôi có thể bắt chuyện với nàng. Nửa tiếng cũng đã là nhiều. Chỉ hỏi về bản thân nàng, và nói với nàng về bản thân tôi. Và nếu như tôi thực sự thích thú, tôi sẽ giải thích với nàng về sự run rủi của định mệnh đã đưa đẩy chúng tôi lướt qua nhau trên một con đường ở khu phố Harajuku vào buổi sáng tháng tư tuyệt đẹp năm 1981. Chắc chắn đó là một cái gì đầy những bí mật ấm cúng, như một cái đồng hồ cổ xưa được tạo thành khi hòa bình bao trùm thế giới.

Sau khi nói chuyện, chúng tôi có thể dùng bữa ở đâu đó, có thể đi xem một bộ phim của Woody Allen, dừng chân uống cocktails trong một quán bar khách sạn. Và nếu có chút may mắn, chúng tôi sẽ dìu nhau lên giường.

Những khả năng tiềm ẩn gõ vào cánh cửa tim tôi.

Bây giờ khoảng cách giữa chúng tôi thu hẹp lại còn 15 thước.

Làm thế nào tôi có thể tiếp cận nàng? Tôi sẽ nói gì với nàng đây?

“Chào cô. Cô có rảnh rang dành khoảng nửa tiếng cho một cuộc đối thoại nhỏ không?”

Quá lố lăng. Nghe như thể ngôn từ của người bán hợp đồng bảo hiểm.

“Xin lỗi cô. Cô biết có cửa hàng giặt ủi làm việc thâu đêm ở gần đây không?”

Không, như thế cũng lố lăng quá. Tôi chẳng mang theo bộ quần áo để giặt ủi nào. Ai lại đi dựng chuyện như thế?

Có lẽ tôi sẽ nói với nàng một sự thật giản đơn: “Chào em. Em là người con gái hoàn hảo 100% đối với tôi”.

Không, nàng sẽ chẳng tin đâu. Và giả sử nàng có tin, nàng cũng chẳng muốn nói chuyện với tôi. Nàng có thể nói. “Xin lỗi, tôi có thể là một cô gái hoàn hảo 100% đối với anh nhưng anh không phải là chàng trai hoàn hảo 100% đối với tôi”. Điều này có thể xảy ra chứ. Và nếu rơi vào tình huống đó, chắc chắn tôi sẽ tan nát. Tôi chẳng bao giờ phục hồi được sau cú sốc đó. Tôi đã ba mươi hai tuổi rồi, và trên tuổi đó tất cả đều ở đằng sau.

Chúng tôi đi qua nhau trước một tiệm hoa. Một vùng không khí nhỏ bé ấm áp chạm vào thịt da tôi. Nhựa đường ẩm ướt. Tôi bắt gặp một làn hương hoa hồng. Tôi không thể cất lời với nàng. Nàng mặc áo len dài tay màu trắng, tay phải cầm một phong thư sặc sỡ chỉ thiếu mỗi con tem. Đây là bức thư nàng viết cho ai đó. Có lẽ nàng đã mất trọn một đêm để trao gửi tâm tư vào trang giấy trắng nên trông mắt nàng hiện lên những tia nhìn ngái ngủ. Chiếc phong thư còn có thể ẩn giấu những bí mật mà nàng từng trải qua.

Tôi sải chân vài bước và rẽ sang hướng khác. Nàng mất hút trong đám đông.

Dĩ nhiên là giờ đây tôi biết chính xác điều mình sẽ nói với nàng ta. Đó sẽ là một bài diễn văn dài. Đủ dài cho tôi có thể giãi bày tâm tư mình một cách thích đáng. Những ý tưởng đến với tôi chẳng bao giờ thực tế cả.

Ôi trời ơi, đáng lẽ câu chuyện nên bắt đầu là “ngày xửa ngày xưa” và kết thúc là “một câu chuyện buồn đấy chứ. Bạn có nghĩ thế không?”

Ngày xửa ngày xưa, có một chàng trai và một cô gái. Chàng trai mười tám tuổi còn nàng đôi tám trăng tròn. Chàng chẳng đẹp trai gì đặc biệt, nàng cũng chẳng phải kiêu sa. Hai người đơn giản chỉ là một chàng trai bình thường cô đơn và một em gái bình thường đơn côi, giống như tất cả những người khác. Nhưng từ sâu thẳm tim mình, họ vẫn tin là ở một nơi nào trên thế giới có một chàng trai hoàn hảo 100% và một cô gái hoàn hảo 100% dành cho họ. Vâng, họ tin vào điều kỳ diệu. Và điều kỳ diệu đó thực sự đã xảy ra.

Một ngày hai người vô tình bắt gặp nhau ở một góc đường.

“Thật là kinh ngạc,” chàng trai nói. “Anh đã tìm kiếm em cả đời. Em có thể không tin, nhưng em là người con gái hoàn hảo 100% đối với anh đấy”.

“Và anh, anh là chàng trai hoàn hảo 100% với em đấy,” nàng tiếp lời, “chính xác như em đã hình dung ra đến từng chi tiết. Thật là như một giấc mơ”.

Họ ngồi trên một chiếc ghế đá công viên, nắm tay nhau, kể cho nhau những câu chuyện của mình giờ này qua giờ khác. Hai người không còn cô đơn nữa. Họ đã khởi sự kiếm tìm và đã tìm được một nửa kia của mình hoàn hảo 100%. Đó là một sự diệu kỳ. Một sự diệu kỳ của vũ trụ.

Tuy nhiên, khi họ ngồi bên nhau và nói chuyện, từng mảnh vỡ nghi ngờ bắt rễ trong tim họ. Phải chăng thật sự giấc mơ của mình lại trở thành hiện thực một cách dễ dàng như thế?

Và trong khoảnh khắc ngắn ngủi lăng im giữa cuộc trò chuyện, chàng trai nói với cô gái: “Chúng ta hãy thử một lần nữa. Nếu quả thật chúng ta là người tình hoàn hảo của nhau, thì nhất định chúng ta sẽ gặp lại nhau vào một lúc nào đó, ở một nơi nào đó. Và khi điều đó xảy ra, chúng ta biết chắc mình là một nửa kia của nhau và sẽ cưới nhau ngay lúc ấy. Em nghĩ thế nào?”

“Vâng,” nàng nói. “Chúng ta sẽ làm đúng như thế”.

Và họ chia tay nhau. Nàng đi về hướng đông, còn chàng về hướng tây.

Tuy nhiên, cuộc thử nghiệm mà hai người thỏa thuận là hoàn toàn không cần thiết. Họ sẽ chẳng bao giờ có thể thực hiện được. Bởi vì họ thật sự đúng là một nửa kia hoàn hảo 100% của nhau và quả là một điều kỳ diệu nếu như họ đã gặp được nhau. Nhưng họ không thể biết điều đó, bởi họ còn quá trẻ. Những con sóng lạnh giá vô tâm của định mệnh vẫn theo đuổi để quăng ném họ không thương tiếc.

Vào một mùa đông, cả chàng trai và cô gái gặp một cơn bệnh cúm dữ dội, và sau mấy tuần trôi vật vờ giữa sự sống và cái chết, hai người đã mất sạch những ký ức đẹp đẽ thuở đầu. Khi thức dậy, họ thấy đầu mình trống rỗng như con heo đất của chàng D.H. Laurence trẻ tuổi.

Tuy nhiên, họ là những người trẻ tuổi sáng láng và kiên định, và với những nỗ lực không ngừng nghỉ, họ đã giành giật lại được cái kiến thức và cảm giác khiến họ lại có thể trở thành những thành viên đầy đủ tư cách của xã hội. Nhờ trờ phù hộ, hai người đã thật sự trở thành những công dân trung thực biết cách di chuyển từ tuyến xe điện ngầm này sang tuyến khác và đủ khả năng để gửi một bức thư chuyển phát nhanh ở bưu điện. Trên thực tế, hai người còn thử yêu đương trở lại và nhiều khi đạt đến tình yêu ở mức 75% hay thậm chí 85%.

Thời gian trôi nhanh không ngờ. Chẳng bao lâu sau, chàng trai đã 32 tuổi còn nàng cũng ba mươi cái xuân xanh.

Một buổi sáng đẹp trời tháng tư, sau khi dùng một tách cà phê khởi đầu ngày mới, chàng trai rảo bước từ tây sang đông. Trong lúc ấy, nàng định gửi một lá thư chuyển phát nhanh, rảo bước từ đông sang tây. Nhưng trên cùng một con đường nhỏ ở khu Harajuku gần Tokyo, họ lướt qua nhau ở giữa con đường. Những tia sáng yếu ớt nhất của ký ức đã mất chập chờn vài giây ngắn ngủi ánh chiếu vào tim họ. Mỗi người đều cảm thấy con tim quay cuồng. Và họ biết:

Nàng là cô gái hoàn hảo 100% cho tôi.

Chàng là người trai hoàn hảo 100% cho tôi.

Nhưng ánh sáng của vùng trí nhớ quá xa xôi và yếu ớt, và tư tưởng họ chẳng bao lâu sau lại trong sáng như hồi mười bốn tuổi. Không nói một lời, họ lướt qua nhau, biến mất vào đám đông. Vĩnh viễn.

Một câu chuyện buồn. Bạn có nghĩ thế không?

Vâng đúng vậy. Và đó chính là điều lẽ ra tôi nên nói với cô ta.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

poly

Banned
Ðề: Topic giới thiệu các phim ngắn hay

em thấy phim ngắn hay nhất mà mình từng xem là father and daughter hình như có đoạt oscar, 2000 thì phải :-?

và có 1 đoạn khoảng 15 phút đầu tiên của phim Up em thấy cũng rất là tuyệt vời, mặc dù nó ko phải là phim ngắn :-< nhưng đó là 1 đoạn riêng biệt hết sức xúc động :)



[video=youtube;iIc92YM6le4]http://www.youtube.com/watch?v=iIc92YM6le4[/video]
YouTube - Anima Mundi - Father and Daughter
 

fomasudoi

Member
Ðề: Topic giới thiệu các phim ngắn hay

More, phim hoạt hình dạng stop-motion của Mark Osborne, Osborne cũng là đạo diễn của phim Kung Fu Panda. More được Mark Osborne thực hiện trước Kung Fu Panda 10 năm, và từng được đề cử Oscar cho hạng mục Best Short Animated Film.

[video=vimeo;22285062]http://vimeo.com/22285062[/video]
 
Bên trên