Nói thật sống trên đời đến ngần này tuổi rồi ko quá nhiều nhưng em thật sự chưa từng định nghĩa hay xác định được "trọn vẹn" thế nào là người tốt, kẻ xấu. Em xin lấy em ra làm ví dụ cho nó trực quan sinh động:
- Tự em thấy: em là người ko tốt mà cũng k quá xấu, nghĩa là cả tốt lẫn xấu. Bạn bè đa số chơi với em đều hiểu em và chơi khá bền vì em chả bao giờ đâm lén chúng nó. Nhưng chúng nó cũng chả bao giờ giao em gái hay cháu gái cho em, nó nói em đê tiện quá. Mà đúng là em thấy mình cũng đê tiện thật, cái chuyện gái gú là thiên hạ ác mồm ác miệng thôi, em mê gái (thằng nào ko mê gái về cắt mẹ cu đi k mang tiếng là đàn ông) nhưng k bao giờ đụng vào em nào đã có chủ. Thế em cũng đâu có xấu, cảm thấy hợp thì đi chơi, du lịch, relax, còn ko thì thôi, e ko ép ai và cũng chả ai ép được em.
- Nhìn ra đời: em cũng thấy đa số đàn ông có gia đình, có con vẫn đi chơi bời như em, có hơn em đâu. Thế mà nhiều thằng lúc nào cũng vểnh râu cho nó là người tốt. Ước gì em có thể nhổ thẳng bãi nước bọt vào mặt mây thằng đó thì hay quá. Có câu nói "thanh tự thanh, giả tự giả" nên có lấp liếm cũng vậy mà còn để người ta khinh.
Kết luận: Kẻ xấu hay người tốt k cần quan trọng họ là ai, cũng ko nên quan tâm đến cái định nghĩa mà cái quan trọng nhất theo em nghĩ là "họ sống bằng đôi bàn tay của họ, họ chơi bời bằng những gì họ làm ra vs họ nhận quả báu từ những gì họ đã gieo".
Thế em nói thế có bác nào "nhột" ko nhỉ? Nếu có nhột thì cũng đừng lo, ko ai quan tâm đâu. Đối diện với chính mình mới khó, còn đời sống thì cứ mặc kệ nó đi. Tối nay em xỉn rồi các bác ạ, em vừa làm hết 1 chai rượu Sake mặt mày đỏ như gà chọi. Mấy hôm nay sao em thấy tâm trạng k thoải mái, sức khỏe thì yếu, tình cảm với mọi người nhạt như nước ốc ấy. Giờ mà có thời gian em đi du lịch ngay, lâu ngày stress và cũng muốn thay đổi lại mình, sao mà càng ngày em càng...tiêu cực thế này???
- Tự em thấy: em là người ko tốt mà cũng k quá xấu, nghĩa là cả tốt lẫn xấu. Bạn bè đa số chơi với em đều hiểu em và chơi khá bền vì em chả bao giờ đâm lén chúng nó. Nhưng chúng nó cũng chả bao giờ giao em gái hay cháu gái cho em, nó nói em đê tiện quá. Mà đúng là em thấy mình cũng đê tiện thật, cái chuyện gái gú là thiên hạ ác mồm ác miệng thôi, em mê gái (thằng nào ko mê gái về cắt mẹ cu đi k mang tiếng là đàn ông) nhưng k bao giờ đụng vào em nào đã có chủ. Thế em cũng đâu có xấu, cảm thấy hợp thì đi chơi, du lịch, relax, còn ko thì thôi, e ko ép ai và cũng chả ai ép được em.
- Nhìn ra đời: em cũng thấy đa số đàn ông có gia đình, có con vẫn đi chơi bời như em, có hơn em đâu. Thế mà nhiều thằng lúc nào cũng vểnh râu cho nó là người tốt. Ước gì em có thể nhổ thẳng bãi nước bọt vào mặt mây thằng đó thì hay quá. Có câu nói "thanh tự thanh, giả tự giả" nên có lấp liếm cũng vậy mà còn để người ta khinh.
Kết luận: Kẻ xấu hay người tốt k cần quan trọng họ là ai, cũng ko nên quan tâm đến cái định nghĩa mà cái quan trọng nhất theo em nghĩ là "họ sống bằng đôi bàn tay của họ, họ chơi bời bằng những gì họ làm ra vs họ nhận quả báu từ những gì họ đã gieo".
Thế em nói thế có bác nào "nhột" ko nhỉ? Nếu có nhột thì cũng đừng lo, ko ai quan tâm đâu. Đối diện với chính mình mới khó, còn đời sống thì cứ mặc kệ nó đi. Tối nay em xỉn rồi các bác ạ, em vừa làm hết 1 chai rượu Sake mặt mày đỏ như gà chọi. Mấy hôm nay sao em thấy tâm trạng k thoải mái, sức khỏe thì yếu, tình cảm với mọi người nhạt như nước ốc ấy. Giờ mà có thời gian em đi du lịch ngay, lâu ngày stress và cũng muốn thay đổi lại mình, sao mà càng ngày em càng...tiêu cực thế này???