Sự vô cảm mang tính xã hội

poly

Banned
Lẽ ra bài viết này đã ra đời cách đây ít lâu, từ sau khi tôi đọc được bài viết này và hàng loạt bài viết về việc mang thai của nữ ca sỹ Hồ Ngọc Hà. Nhưng thay bằng trút giận lên con chữ thì tôi lại học được cách im lặng thở dài. Cho đến hôm nay, khi tôi lại đọc được một loạt bài báo mỉa mai vẫn về cô ca sỹ này với những gì đang xảy ra trong cuộc sống riêng của cô.

Chồng Hồng Ánh cặp bồ với bạn gái của Cường đô la – ca sỹ Hồ Ngọc H�

Hẳn đây sẽ là một tít báo nằm trong top những bài báo nổi tiếng (có nhiều truy cập/lượt đọc) nhất trong lịch sử báo chí Việt Nam, nếu như không quá chủ quan! Vì sao lại có thể khẳng định như vậy? Cứ đọc kỹ bài viết có link ở trên và tìm hiểu các thống kê của các báo điện tử, các diễn đàn, mạng xã hội về hai nhân vật, hai đề tài này thì sẽ rõ.

Ở trường hợp thứ nhất, bài viết bôi xấu anh Nguyễn Thanh Sơn, tôi thực sự ngạc nhiên và thán phục về tài năng bịa đặt của người viết. Tôi sẽ không dám nói như vậy, nếu như tôi không phải là người quen biết anh Sơn và có thừa thông tin để biết được những gì bài báo viết ra là một thứ rác rưởi. Không biết tác giả bài báo có đọc được comment và những gì mà người sử dụng facebook phản ứng sau khi đọc bài báo này không, nhưng sau hàng tháng trời đăng Phần 1 và hứa hẹn “còn tiếp”, vẫn chưa thấy phần 2 của bài báo bôi nhọ nhân phẩm và đời tư người khác một cách lộ liễu, thô thiển kia ra đời.

Ở trường hợp thứ hai, ca sỹ Hồ Ngọc Hà – phần lớn các bài báo trong thời gian đầu đều đưa ra các phỏng đoán về việc cô ca sỹ này mang thai và tình trạng hôn nhân với thanh niên có biệt danh là Cường đô la – một người được cho là rất giàu. Thực sự giữa lúc tình trạng báo chí ở Việt Nam chưa thể phân biệt rạch ròi đâu là một tờ báo nghiêm túc và đâu là một tờ ba xu, vì những tờ báo được coi là có uy tín vẫn có những thông tin ba xu, và những tờ báo ba xu thì vẫn bàn những chuyện đại sự, nên việc đưa những tin ba xu, những lời đồn đoán không có gì là lạ. Nhưng chi tiết mà tôi thấy khinh rẻ nhất cái gọi là, những thứ được mệnh danh là “bài báo” là việc một tờ báo đã cho đăng bài có đoạn phỏng vấn một người tự xưng là bác sỹ sản khoa nhiều năm kinh nghiệm rằng: nhìn mặt Hồ Ngọc Hà thì khẳng định các nét trên mặt của cô không hề cho thấy cô đang mang bầu, và người này có xu hướng định hướng người tiếp nhận thông tin là Hồ Ngọc Hà không có bầu.

Một chi tiết cũng đắt giá không kém chi tiết này xuất hiện cũng trong một bài báo gần đây trong đó phóng viên nhờ một thầy tử vi tướng số tự nhận là cao tay phán mối tình Công Vinh – Thủy Tiên (ngôi sao bóng đá và một ca sỹ nổi tiếng) sẽ nhanh chóng tan vỡ vì những đường nét trên mặt và vóc dáng của Thủy Tiên chiểu theo thuật tướng số nói lên điều đó!

Rồi mới đây, người ta lại cho đăng tải một bài báo nói về đám cưới năm 16 tuổi của Ngọc Hà. Sau khi đọc bài báo đó, tôi có đi ăn trưa cùng một nhà báo, anh là phóng viên theo dõi mảng văn nghệ, tôi có nói rằng: “Anh ạ, em nói điều này anh đừng tuyệt vọng và đừng đâm đầu vào ô tô mà chết nhé: Em tuyệt vọng về nghề báo quá! Nó còn mạt hạng hơn bất cứ một thứ nghề mạt hạng nào!” Tại sao người ta viết về một con người, về cuộc sống riêng của họ, mà lại có thể vô cảm và nhẫn tâm đến như vậy, chưa cần tính đến mục đích cao cả hay thấp hèn của bài viết đó là gì. Tôi cũng chưa từng thấy một thể loại báo chí nào mà tác giả lại viết về một người thật và một việc mà họ cho là thật bằng một “thủ pháp” đẫm tiểu thuyết như vậy. Phỏng vấn ư? Không phải. Ghi chép ư? Không phải. Hay là chắp bút? Cũng hơi quá! Cái gì mà “Dòng sông Nhật Lệ lầm lũi trôi trong bóng chiều tà đỏ ối.” (Đây là một câu trong bài viết về đám cưới của HNH.) Chưa kể đến những thông tin mà HNH đang đòi đâm đơn kiện vì dựng bà nội cô sống dậy sau vài năm đã vui nơi tiên cảnh.

Tôi không thể ngăn mình văng ra một câu tục tĩu: Cái chó chết gì thế này? Người ta đang làm gì nền báo chí của chúng ta thế này? Câu hỏi to tát! Nhưng nghề báo vẫn là một nghề tôi dành cho nhiều suy tư, khiến tôi không thể làm ngơ.

Các “nhà báo” – tôi muốn gọi những người viết những bài viết trên – các anh các chị nhân danh cái gì, nhân danh ai và để làm điều gì khi cho mình cái quyền tự viết về đời tư của người khác và tự bịa đặt về đời tư của người khác? Các anh các chị lấy đâu ra những thứ đạo đức rẻ tiền để kết luận và bình xét về đạo đức của những người mà nếu đem lên cân cùng với các anh chị chưa biết sẽ nghiêng về bên nào?

Tôi sẽ không có gì ngạc nhiên nếu một ngày tôi tỉnh dậy, và trên trang nhất của một tờ báo là tít bài: “Chồng Hồng Ánh cặp bồ với bạn gái của Cường đô la – ca sỹ Hồ Ngọc Hà” Trên thực tế họ đã là một đôi rồi đó – một đôi người bị cái tự nhân danh là “đạo đức xã hội” xúc phạm đến nhân phẩm.

Bôi nhọ và chặt đầu!

Một đằng là làm cho chết về tinh thần, và một đằng là làm chết về thể xác. Tôi so sánh các anh chị với Nguyễn Đức Nghĩa, có phải là quá quá đáng với các anh chị không? Trong bài phỏng vấn một cán bộ công an tham gia phá vụ án chặt đầu người yêu của tên Nguyễn Đức Nghĩa, người cán bộ này có chia sẻ một điều, là lý do chính thúc đẩy tôi suy nghĩ kỹ hơn về bài viết này, rằng vụ án này cho thấy một sự vô cảm của con người, sự vô cảm này đẩy người ta đến phạm tội. Hung thủ vô cảm khi giết chết người đã từng thương yêu, vô cảm trong suốt hành trình thuật lại vụ án. Cô gái người yêu mới không tố giác tội phạm, bình tĩnh mua sơn về sơn che đi vết máu của người chết trên tường, vô cảm trước sinh mạng của đồng loại. Và trong cuộc sống còn biết bao người sẵn sàng vô cảm như vậy. Như đứng làm ngơ để bạn bè ra tay với nhau, làm ngơ trước trộm cắp, tiêu cực, trước đầy rẫy những điều chướng tai gai mắt mà trong suốt thời gian qua báo chí đề cập quá nhiều tới những vụ nữ sinh đánh nhau, con giết cha, người yêu giết người yêu…

Báo chí đã tốn quá nhiều giấy mực để kêu gọi người ta sống tử tế hơn với nhau, không vô cảm với nhau, và không ít bài đổ lỗi cho nền giáo dục, cho xã hội. Và trong bài báo tôi đọc sáng nay, lại còn có đoạn: phụ huynh sẽ kiện các ngôi sao vì những việc như không chồng mà chửa… vì làm ảnh hưởng tới con cái họ. Thật ngu xuẩn! Tôi chỉ có thể nói được thế. Tôi không nghiện hút không phải vì bố mẹ tôi đã gửi thư đến siêu cầu thủ Maradona yêu cầu anh dừng việc hút thuốc phiện lại hay đòi kiện anh ra tòa. Chẳng có một bậc cha mẹ hiểu biết nào lại đổ lỗi cho một ngôi sao hay cho xã hội vì đứa con của mình. Nó là sản phẩm của chính các ông bà trước tiên, trước khi đổ lỗi cho người khác!

Sau khi đọc đến đây rồi thì bạn đã đồng tình với tôi rằng những bài báo trên là hết sức vô bổ và vô cảm hay không? Nếu những người viết bài tự cho mình quyền xuyên tạc đời tư người khác, hay thậm chí đời tư của họ có đúng là như vậy, thì cũng không phải cứ thích là đăng lên được, chỉ nhằm thỏa mãn con thú hiếu kỳ tiểm ẩn trong mỗi người. Việc bịa đặt và phán xét đời tư của người khác khi chưa đủ chứng cứ cũng nhẫn tâm không khác gì việc chặt đầu, giết người. Bởi vì với những người yếu tinh thần, việc bịa đặt và phán xét vô căn cứ có thể dẫn đến phẫn uất và những hành động dại dột đáng tiếc, kể cả việc mất đi sinh mạng. Còn về khía cạnh tâm lý, đây cũng chính là hành động tước đi niềm tin vào con người – cũng là một cái chết đau đớn về tinh thần.

Không nói gì to tát, chỉ xin hỏi một điều đơn giản thôi: Việc nói xấu Thanh Sơn hay bôi nhọ HNH giúp được gì cho anh chị không, dù là một điều nhỏ nhặt? Hay chỉ là một cách thỏa mãn cái tôi thú tính? Và thêm một câu hỏi nữa, hỡi những người đọc nhiều và viết nhiều: các anh chị có biết tâm lý bất ổn của một phụ nữ mang thai có thể để lại những dị tật về sức khỏe và tâm hồn của một đứa trẻ không? Các anh chị hả hê với nỗi đau khổ của NHN hơn là bày tỏ sự cảm thương hết sức con người với con người, mà chẳng cần đến bất kỳ một công cụ hay nhân danh bất cứ cái chết tiệt gì.

Vậy nên, TÔI XIN CÁC NGƯỜI HÃY NGẬM CÁI MIỆNG THỐI THA LẠI! Xin đời một chút bình an.


nguồn
http://hoado.info/?p=316
 

meomatto

Active Member
Ðề: Sự vô cảm mang tính xã hội

Tổ sư mấy cái đứa Phóng Viên nhà quê mất dạy. Bọn này có học cũng như không ý mà, biết sai mà vẫn cắm đầu viết bừa là vì chúng nó đói ăn, đói tiêu. Viết láo để lấy tiền nhuận bút đấy các Bác ạ! Lũ tha hóa về Đạo Đức và Nhận Thức--> Bệnh hoạn có trí thức của Xã hội.
Những nhà báo thực sự đâu có thế??? Ngoài vững Nghề họ còn vững cả Tâm nữa.

P/s: Xin lỗi các Bác vì em đọc xong bài tâm sự của Bác Poly em càng thêm bức xúc! Cuộc sống Công nghiệp nửa vời này mệt mỏi quá!
 
Ðề: Sự vô cảm mang tính xã hội

Cho xin chút hình minh họa để bài viết nhìn thêm phong phú đi bạn chủ thớt...8->
 

conan2901

Active Member
Ðề: Sự vô cảm mang tính xã hội

Thông tin báo chí tùm lum, mệt cả ngừoi, em chứng kiến đợt đầu năm, 1 câu chuyện thực tế, an ninh thủ đô đăng chính xác, 24h xào lại, khác một chút tình tiết -> và thêm cái bài "tên NV đc thay đôi " :p
vnexpress thì "chồng" và "vợ" đựoc chuyển thành "bố" và "con"
da trí thì rõ ràng là nhà bạn gái, nó viết thành nhà ông ( mà lẽ ra sắp là chồng) =))
tình tiết nội vụ thì bị bóp méo =))
(nhưng em ko thích HNH nên chỉ nói về vụ nhà báo, vụ kia em ko biết và cũng ko quan tâm)
 
Ðề: Sự vô cảm mang tính xã hội

Tổ sư mấy cái đứa Phóng Viên nhà quê mất dạy. Bọn này có học cũng như không ý mà, biết sai mà vẫn cắm đầu viết bừa là vì chúng nó đói ăn, đói tiêu. Viết láo để lấy tiền nhuận bút đấy các Bác ạ! Lũ tha hóa về Đạo Đức và Nhận Thức--> Bệnh hoạn có trí thức của Xã hội.
Những nhà báo thực sự đâu có thế??? Ngoài vững Nghề họ còn vững cả Tâm nữa.

P/s: Xin lỗi các Bác vì em đọc xong bài tâm sự của Bác Poly em càng thêm bức xúc! Cuộc sống Công nghiệp nửa vời này mệt mỏi quá!

Tớ cũng bức xúc giống như bác về bọn báo chí Việt Nam ngày nay. Bọn đã được đảng và nhà nước rèn luyện về chính trị....Nhưng tớ hơi buồn tí về lối nghĩ của bác, "Nhà quê" đâu có tệ như thế mà bác lại dùng câu"...Phóng Viên nhà quê mất dạy."
 

meomatto

Active Member
Ðề: Sự vô cảm mang tính xã hội

"Nhà Quê" là câu cửa miệng của người HN mỗi khi gặp 1 hoặc vài đối tượng có hành động hay suy nghĩ khác thường, chướng tai, gai mắt, ko văn minh với đa số chung. Từ đó ko phải là để miệt thị vùng đất đẹp đó mà chỉ những cái hành động, suy nghĩ xấu, cái ko đẹp mà những con ng ở đó khi lên Tp đã đem theo và áp dụng, để lại hậu quả nặng nề về văn hóa mà bây giờ ng ta goi là: Nông thôn hóa Thành thị.
Về những thói xấu ở Quê(vùng Bắc bộ thì bạn biết rồi nhé), tớ ko bàn nữa.
Cũng nhiều người ở Quê lên Tp lập nghiệp nhưng họ rất văn minh và khéo léo, nhẹ nhàng, bình dị trong cuộc sống--->Đó là cái đẹp cần phải phát huy.
Tóm lại: Từ đó không bao hàm ý chê bai Quê quán nhưng đó là 1 từ lóng, chỉ ý miệt thị những hành động xấu của 1 hay nhiều đối tượng ngoài Xã hội. Từ này rất phổ biến ngoài miền Bắc. Nó xuất phát từ đâu? Bao giờ thì Tôi chưa đủ năng lực để giải thích dc!
 

Life

New Member
Ðề: Sự vô cảm mang tính xã hội

thực sự là không quan tâm đến các ngôi sao VN nói riêng và thế giới nói chung.
quan tâm đến phim phọt là đc rồi. kệ diễn viên ( hoặc ca sĩ, ng mẫu )
 

whisl223

New Member
Ðề: Sự vô cảm mang tính xã hội

e thì vẫn ghét bọn báo chí vì chuyên đi giật tít, thông tin thì sai, chưa nắm rõ thông tin mà đã đăng. Nhưng mà chuyện Cường đô la và Hồ Ngọc Hà có thai thì e tin là tin thật ạ.
 

hdbladies

Banned
Ðề: Sự vô cảm mang tính xã hội

Chấp bọn Báo chí Việt Nam dám viết đúng 100% tin tức !
 

heeroyun

Member
Ðề: Sự vô cảm mang tính xã hội

Không ưa nhà báo

Từng một lần đón 1 thằng đến, mình nói 1 đằng nó viết lại 1 nẻo theo hướng bêu xấu. Đúng cái dạng phóng viên mới ra trường viết một bài chơi ngu lấy tiếng.
 

HDVNAdmin

Ban Quản Trị
Ðề: Sự vô cảm mang tính xã hội

Những công kích nhằm vào một số cá nhân (nạn nhân) gây "râm ran" dư luận là 1 phần trong cuộc chơi của những "đại nhân" đứng sau. Nhà báo trong tình huống này là "viết theo đơn đặt hàng", không phải họ viết cho vui đâu.
 

meomatto

Active Member
Ðề: Sự vô cảm mang tính xã hội

Ừ, nếu suy nghĩ sâu xa 1 chút thì người đọc nên có câu hỏi...Bài này đăng lên có mục đích gì? Đem lại điều lợi hoặc hại gì cho đối tượng trong bài? Vì sao họ đăng bài đấy? Em nghĩ có những chuyện mà chúng ta ko thể biết dc trong hậu trường!
Cánh Nhà báo nhiều khi vừa đáng thương và thông cảm, nhiều khi lại đáng trách.
 

hd2222

New Member
Ðề: Sự vô cảm mang tính xã hội

Cả Nhà Báo và Nhân Vật trong câu chuyện này đều không đáng quan tâm. Vớ vẩn ! Nó sẽ xì hơi bây giờ !:-O:-O
Thật bùn cười vì cái chiện lày đc pà kon chú í hơn cái chiện mấy iem học sinh dân tộc đi cầu vượt trên sông pôkô.
Mình mà ở đấy, vượt cầu cùng iem nào 18,19 tuổi thì hay các pác nhể !8-}8-}8-}
 

Pate

Member
Ðề: Sự vô cảm mang tính xã hội

Nhưng tớ hơi buồn tí về lối nghĩ của bác, "Nhà quê" đâu có tệ như thế mà bác lại dùng câu"...Phóng Viên nhà quê mất dạy."
Mình sinh ra và lớn lên ở thành phố, hiện giờ đang làm việc ở thành phố.Đọc bài post ở trên bức xúc với từ "nhà quê", nhưng chưa kịp phản ứng thì thấy bài của bác. Rất hoan hô bác khi bác có thái độ phản ứng với từ "nhà quê" không đúng chỗ như thế kia.
Nhưng...
Tớ cũng bức xúc giống như bác về bọn báo chí Việt Nam ngày nay. Bọn đã được đảng và nhà nước rèn luyện về chính trị....
Bác cũng đừng động chạm tới chính trị như thế này. Việc lạm bàn về chính trị ở đây sẽ là phiến diện và không hợp lý.
 

HDVNAdmin

Ban Quản Trị
Ðề: Sự vô cảm mang tính xã hội

Tớ cũng bức xúc giống như bác về bọn báo chí Việt Nam ngày nay. Bọn đã được đảng và nhà nước rèn luyện về chính trị....
Bác cũng đừng động chạm tới chính trị như thế này. Việc lạm bàn về chính trị ở đây sẽ là phiến diện và không hợp lý.
Viết theo cách khác: Tớ cũng bức xúc giống như bác về bọn báo chí Việt Nam ngày nay. Bọn đã được bố mẹ cho ăn học đàng hoàng....

Bác pate có đồng ý không ạ? :)
 
Ðề: Sự vô cảm mang tính xã hội

Em cắn rơm, cắn cỏ thanks hai bác Chip và Pate nhiều lắm. Em bấm thank cho 2 bác rồi đấy.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

ktq

Member
Ðề: Sự vô cảm mang tính xã hội

Chuyện giết người, bạo hành trẻ em, đu dây qua sông...có độ dài hay là mức ưu tiên trên báo chưa bằng bài viết về cái chết của một con tê giác hay một con voi. Chuyện quốc gia đại sự chưa khi nào thu hút bằng chuyện mang thai hay không của một người mẫu có tiếng.

Việc làm đáng chửi của mấy bài báo vừa qua thì cũng chỉ là trò câu khách bán báo, tăng nhuận bút thôi. Vậy trách nhiệm này thuộc về ai : người viết hay người cho đăng ?

Mà tại sao đăng lên lại hút khách thế, có lẽ văn hóa Việt chăng ?
 

jimminam2000

New Member
Ðề: Sự vô cảm mang tính xã hội

Chuyện giết người, bạo hành trẻ em, đu dây qua sông...có độ dài hay là mức ưu tiên trên báo chưa bằng bài viết về cái chết của một con tê giác hay một con voi. Chuyện quốc gia đại sự chưa khi nào thu hút bằng chuyện mang thai hay không của một người mẫu có tiếng.

Việc làm đáng chửi của mấy bài báo vừa qua thì cũng chỉ là trò câu khách bán báo, tăng nhuận bút thôi. Vậy trách nhiệm này thuộc về ai : người viết hay người cho đăng ?

Mà tại sao đăng lên lại hút khách thế, có lẽ văn hóa Việt chăng ?

không riêng gì ở Việt Nam,chuyện hậu trường của các người nổi tiếng luôn là đề tài hấp dẫn nhất như: scandal của Trần Quán Hy,nhật ký vàng anh....

hầu như những tin "sốt dẻo" đó nằm ở các tờ báo lá cải nhưng nếu là nguồn tin chính xác đáng tin cậy thì các tờ báo lớn cũng ....không bỏ qua đâu các bác ạ
 

ProSkyR

Well-Known Member
Ðề: Sự vô cảm mang tính xã hội

Có cung ắt có cầu, có người quan tâm, đọc thì họ mới đăng chứ chẳng hơi đâu họ giật để bị ăn chửi cả.
 
Bên trên