quoctrung
Well-Known Member

quoctrung đã viết:Sao ae chúng ta cũng open 1 thớt để kể lại hay cùng nhau chia sẻ về Mối tình đầu trong HDVietNam nhỉ ?
A e Vote đi tớ Open new Topic ^0^
Một chút gì để nhớ, một chút gì để thương và một chút gì đó để ta luôn yêu đời.Vào đây thả hồn bay bổng,suy ngẫm,nhớ lại...hưởng thụ cái gì đó...của một ai đó...và nhìn lại Tình cảm của mình ....
Gửi đến mọi người trong Cuộc sống hôm nay và ngày mai.
Đôi khi trong cái Vội Vã của Cuộc sống, hãy Dừng lại đôi Phút và ...
oh.vậy mod mở đầu bằng chuyện tình của mod đê.keke![]()
Đọc câu chuyện này làm tôi thấy nhớ lại mối tình đầu của mình , đã trả qua lâu rồi , nhưng tự dưng thấy xao xuyến quá ... Với tôi , có những con đường mãi mãi màu tháng Ba !
"Đường kỷ niệm" là con đường tới trường của tôi. Tháng ba, hàng phượng hai bên đường trơ cành. Những li ti lá còn thay nhau rải mưa xuống con đường đầy gió. Nắng chưa bao giờ trải xuống phố nhiều đến thế. Hàng cây chỉ còn lại những cành mong manh buông xuống. Lũ chúng tôi, chỉ chung đường mà thành thân nhau. Mỗi trưa đi học về, chạy xe tà tà dưới đường lá bay, tôi sẽ chẳng bao giờ có cơ hội làm quen với em nếu không có 1 dịp rất tình cờ.
Hồi ấy, em hay đi về một mình trên con đường lá bay. Tôi không làm quen bằng lời chào. Tôi đi qua rất nhanh người ấy, bỏ vào giỏ xe bài thơ rồi ... chạy biến. Ngày hôm sau, vẫn con đường ấy, chúng tôi cùng chào nhau. Rồi thành bạn ...
"Đường vội vàng" có ngôi trường Long Khánh, em và tôi học thời cấp III. Chúng tôi gọi là Đường Vội Vàng, vì bữa ấy, đi qua đường này, em đang líu lo "Ngày xưa ở trường em ..." đột nhiên im bặt. Đẹp quá! Ngước lên, cả con đường rợp đỏ hoa, ngợp cả tầm nhìn. Hai đứa dừng lại, đứng như hai người giận nhau giữa trưa đầy nắng, không nói với nhau một câu. Chỉ nhìn nhau mà thôi. Và nhìn cây phượng giữa tháng 3 vào hạ. thế mà với một cơn gió tháng ba, hoa vội vàng trút như thở dài vậy. Chừng hai ba lần thở dài như nhớ nhung kỷ niệm, đám hoa xưa màu đỏ cũng vội vàng trút hết. Con đường lại vội vàng thay lá xanh non ... Mùa hoa xưa cũng sẽ trôi qua nhanh như lần gặp gỡ ấy. Hai đứa chẳng là gì của nhau, nhưng hoá ra lại rất nhớ, và trở thành những kỷ niệm của nhau ...
Vẫn còn con đường tháng 3, "Đường Chia Tay". Đường Chia Tay là con đường qua nhà em. Ở đó có cây bàng già có lẽ đổ lá muộn nhất nơi này. Dường như nó biết nhường nhịn mọi cây bàng trẻ xung quanh. Khi các cây bàng khác đã xanh mơn mởn lá non thì nó mới rùng mình chuyển màu xanh đỏ. Lúc hai đứa chia tay cũng vào cuối tháng ba, bữa ấy, cây bàng nhà em đang rùng mình. Lá đang lả tả bay xuống mặt đường, đỏ ối. Em khóc. Mà tôi thì chẳng còn nghĩ được gì khi nhìn thấy nước mắt của em: "Em sẽ không quên anh cho dù anh và em sẽ không còn gặp nhau nữa".
Hồi đó, chưa dám nói yêu đâu, chỉ mới dám vuốt một chiếc lá vướng trên tóc nhau thôi mà đã đỏ mặt. Hai đứa chia tay chẳng phải giận dỗi mà chỉ vì ... như thế thôi. Tuổi ấy những ngốc nghếch dỡ hơi đôi khi làm nên những điều tuyệt đẹp và phá đi những điều đẹp cũng không kém. Rút cục đó không phải là một câu chuyện tình yêu nhưng đẹp như cổ tích. Để rồi mỗi mùa bàng rùng mình thay lá đỏ, tôi lại xôn xao nghĩ về em, về hàng cây cùng những con đường.
Câu chuyện được kể trên đây chỉ là một hồi ức về kỷ niệm xưa, một câu chuyện tình yêu trong muôn vàn chuyện tình yêu khác. Thế mới hay, cuộc sống còn bao điều thật ý nghĩa và thật diệu kỳ.
Gởi Linh Fa ( Người của Ngày Xưa )
Chỉnh sửa lần cuối: