Trước hết xin lỗi mấy huynh vì cái topic nghe hơi chướng,những chuyện thế này tôi gặp hoài nhưng chuyện mới nhất đây.
Hôm trước đến vp của hãng Thaiairway (TG) trên dường Tôn Đức Thắng để đổi lại vé dời ngày bay...Có khoảng 10 người khách đang chờ,có 2 counter làm việc một dành cho group và một dành cho khách lẻ,cô nhân viên,hơi bị đẹp, đang làm việc với một ông tây,wow ấn tượng đầu tiên nhân viên làm cho hãng Thái có khác,nhẹ nhàng,vui vẻ,kiên nhẫn,vì ngồi xa ko nghe rõ ông Tây kia yêu cầu gì mà thấy cô phải chạy ra chạy vào,giải thích này nọ mỏi cả miệng nhưng nụ cười vẫn luôn trên môi,ông Tây xong việc đi ra là tới lượt tôi,nụ cười thật tươi cô good affernoon tôi tôi trả lời bằng tiếng Việt là muốn đổi ngày bay đi BKK,chao ôi
nụ cười vụt tan biến,cô em xinh đẹp lạnh lùng đưa tôi một cái form giọng hơi bực bội bảo tôi điền vào ngày đi đã book và ngày muốn đổi,tôi nói với cô cho tôi 1 phút để gọi người bạn đi cùng hỏi về một chi tiết cá nhân mà trong form yêu cầu
cô không gật cũng không lắc chỉ trừng mắt nhìn tôi,có lẽ cô đang rủa thầm cha này mất thì giờ quá,phew cuối cùng cũng xong,tôi dứng dậy cám ơn cô,nhưng cô không nói một tiếng,cặp mắt lạnh lùng đưa tìm người kế tiếp,tôi nghĩ chắc cô đã quá gắng sức chiều chuộng ông Tây nên không còn sức để nice với tôi nữa,nhưng khi ra tới cửa nhìn lại thấy cô đang cười thật tươi với người khách Châu Á ,có lẽ người Nhật,người vào sau tôi một chút...Ra về tôi thấy lòng thật buồn,15 năm làm việc cho các công ty nước ngoài,thường đi cùng xếp ra ngoài gặp gỡ khách hàng,tôi rất thường gặp cảnh nhất bên trọng ,nhất bên khinh như vậy lắm.Ở Siêu thị vẫn thường thấy cảnh các ông Tây bà Đầm thản nhiên xách giỏ vào bên trong mà không bị yêu cầu gởi giỏ như người Việt...Còn nhiều chuyên như vậy lắm,tôn trọng người ngoại quốc là điều tốt,nhưng có nên không khi tự mình coi thường người mình?.
Hôm trước đến vp của hãng Thaiairway (TG) trên dường Tôn Đức Thắng để đổi lại vé dời ngày bay...Có khoảng 10 người khách đang chờ,có 2 counter làm việc một dành cho group và một dành cho khách lẻ,cô nhân viên,hơi bị đẹp, đang làm việc với một ông tây,wow ấn tượng đầu tiên nhân viên làm cho hãng Thái có khác,nhẹ nhàng,vui vẻ,kiên nhẫn,vì ngồi xa ko nghe rõ ông Tây kia yêu cầu gì mà thấy cô phải chạy ra chạy vào,giải thích này nọ mỏi cả miệng nhưng nụ cười vẫn luôn trên môi,ông Tây xong việc đi ra là tới lượt tôi,nụ cười thật tươi cô good affernoon tôi tôi trả lời bằng tiếng Việt là muốn đổi ngày bay đi BKK,chao ôi
nụ cười vụt tan biến,cô em xinh đẹp lạnh lùng đưa tôi một cái form giọng hơi bực bội bảo tôi điền vào ngày đi đã book và ngày muốn đổi,tôi nói với cô cho tôi 1 phút để gọi người bạn đi cùng hỏi về một chi tiết cá nhân mà trong form yêu cầu
cô không gật cũng không lắc chỉ trừng mắt nhìn tôi,có lẽ cô đang rủa thầm cha này mất thì giờ quá,phew cuối cùng cũng xong,tôi dứng dậy cám ơn cô,nhưng cô không nói một tiếng,cặp mắt lạnh lùng đưa tìm người kế tiếp,tôi nghĩ chắc cô đã quá gắng sức chiều chuộng ông Tây nên không còn sức để nice với tôi nữa,nhưng khi ra tới cửa nhìn lại thấy cô đang cười thật tươi với người khách Châu Á ,có lẽ người Nhật,người vào sau tôi một chút...Ra về tôi thấy lòng thật buồn,15 năm làm việc cho các công ty nước ngoài,thường đi cùng xếp ra ngoài gặp gỡ khách hàng,tôi rất thường gặp cảnh nhất bên trọng ,nhất bên khinh như vậy lắm.Ở Siêu thị vẫn thường thấy cảnh các ông Tây bà Đầm thản nhiên xách giỏ vào bên trong mà không bị yêu cầu gởi giỏ như người Việt...Còn nhiều chuyên như vậy lắm,tôn trọng người ngoại quốc là điều tốt,nhưng có nên không khi tự mình coi thường người mình?.